CỬA ĐỊA NGỤC - Trang 130

hiệu cho các lọai tàu bè, có ngụ ý: " Bạn đang đứng giữa vùng nguy hiểm".
Tôi dí một ngón tay lên đó và nhận thấy máu đã bắt đầu đông đặc và đen
bầm. Nhưng Allen đã để lại cho tôi một bức thông điệp.
Họa chăng chỉ có Chúa mới hiểu được tôi cảm thấy mình chịu trách nhiệm
về cái chết của Allen trong suốt mười lăm phút ngồi xuống bên cạnh xác
của ông ta, nhìn nó lạnh dần. Nhất định bọn chúng đã bắt được ông ta và
giam giữ kín ở một nơi nào đó cho tới lúc giết ông ta và bỏ xác trong phòng
tôi. Nhưng tôi phải thoát ra khỏi cảnh ngộ này, và tôi bắt đầu nghĩ đến vần
đề của chính mình.
Tôi khó lòng mang xác Allen trở về phòng ông ta qua dãy hành lang chật
hẹp trên tàu. Còn để lại đây, chắc chắn người ta sẽ phát giác trước khi tôi
kịp qua khỏi phòng kiểm nhận thông hành ở Southampton. Trừ phi tôi có
thể giấu kỹ ông ta.
Tôi chỉ nghĩ ra được mỗi một chỗ, và ngay cả chỗ này cũng rất nguy hiểm.
Không biết bao lâu sau thì người ta lau chùi căn phòng này? Có lẽ không
trước cuộc lau chùi toàn diện chiếc tàu để chuẩn bị chạy trở qua Đại-tây-
dương. Ít nhất tôi cũng thừa sức lừa phỉnh được Err. Đó là tất cả những gì
tôi có thể làm. Tôi phải duy trì tự do để dễ dàng hành động. Thật là may
mắn vì tôi đã bảo Err đừng mang trà cho tôi trong buổi sáng cuối cùng này.
Cố quên chiếc đầu nhức nhối và mùi vị đắng chát trong cổ họng vì buồn
nôn, tôi xoắn mấy ngón tay vào phía sau cổ áo của Allen và kéo lê ông ta
cùng tấm thảm nhỏ mà ông ta đang nằm lên băng ngang sàn tới cửa buồng
tắm. Tôi không dám nâng ông ta lên cao vì sợ làm tràn vũng máu còn chưa
thấm qua lớp thảm. Ông ta nặng một cách không ngờ. Chiếc đầu võ sĩ của
ông ta lắc lư yếu xịu. Tôi suýt nôn mửa mấy lần trong lúc kéo ông ta tới
cửa và vật lộn với ông ta cùng tấm thảm để đưa tất cả lên bậc cửa cao hơn
nền phòng rồi sau đó lên cạnh bồn tắm lại còn cao hơn nữa. Cuối cùng tôi
phải rút lưỡi dao ra để cho khỏi bị vướng lúc lăn ông ta vào bồn. Tôi ngạc
nhiên thấy chỉ có một chút máu chảy khi tôi rút dao ra.
Tới đây thì tôi không sao nín thêm được nữa. Tôi quay lại bồn rửa mặt và
nôn tháo suốt một phút. Nhưng lẽ tất nhiên trong ruột tôi không có gì nhiều.
Ngay cả bữa điểm tâm tôi còn chưa ăn. Yếu đuối và run rẩy, tôi lấy tấm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.