CỬA ĐỊA NGỤC - Trang 208

Ted bảo:
- Họ đã kể hết cho em nghe.
- Nhưng chắc bọn chúng chưa kể cho chú nghe chúng đang làm trò gì trên
Saint Sudra?
- Chưa. Em chưa nghe chuyện đó.
Khi tôi kể xong, Ted nhìn sững tôi với một đôi mắt mở tròn. Mặt Ted vẫn
tỉnh, nhưng mắt đẫm lệ. Ted nhắm nghiền lại. Một giọt nước chảy xuống từ
khóe trong của con mắt bên trái. Ted chùi bằng lưng bàn tay và dụi mắt.
Trông Ted giống như hình ảnh buổi sáng mùa hè năm xưa khi tôi lôi Ted ra
khỏi mấy đứa bé đang bị Ted đánh tơi bời vì bọn chúng đã giết chết ba con
mèo con.
Ted nói bằng một giọng nghẹn ngào:
Chúa ơi! Thì ra đó là một điều Jacques đang định kể với em. Em cũng
không hề hay biết bọn chúng đã giết Jacques, nhưng dù sao cũng đã quá
muộn.
Ted gục đầu vào hai bàn tay, cùi tay chống lên hông ghế.
- Chú đã cho Anson biết cách kiện toàn bộ máy vô hiệu hóa hiện tại của y?
Ted ngửng mặt lên.
- Không, Stuart. Em xin thề với Chúa…
Tôi chận lời:
- Chú làm sao biết được? Chú ở trong tình trạng mê man kể từ khi rời khỏi
Hoa Thịnh Đốn kia mà.
- Thế thì em làm sao mà…
- Bọn khốn nạn đó có những thứ thuốc khá công hiệu. Bọn chúng đã thí
nghiệm với tôi một lần ở Luân Đôn, và tôi đã phải cho chúng biết điều
chúng cần, vô phương chống cự.
- Nếu bọn chúng đã biết được những gì cần biết về mạch điện còn thiếu
trong chiếc hộp đen, anh có tin bọn chúng vẫn để cho em sống tới bây giờ
hay không?
- Chú nói cũng có lý. Chú ở đây bao lâu rồi?
- Mới đêm hôm qua. Trước đó bọn chúng đã nhốt em ở một nơi nào em
không rõ. Em chỉ nhớ mơ hồ em đã nằm trên một chiếc giường nhỏ trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.