CỬA ĐỊA NGỤC - Trang 229

đành phải cho nhân viên của chúng tôi ở Luân Đôn điện thoại theo lối
thông thường tới căn cứ chúng tôi ở Murra. Cuộc điện đàm này sẽ được
đưa vào máy truyền tin của chúng tôi ở Murra và chuyển thẳng về đây bằng
vô tuyến điện. Lẽ tất nhiên phần truyền tin bằng vô tuyến điện từ Murra
nghe không được rõ lắm.
Ted nhìn tôi rồi ngước mắt lên trần. Chúng tôi chợt nghe một giọng nói mới
lạ vang ra từ loa phóng thanh.
- Lambert đây. Thưa, ông còn đó chứ?
Anson liền cầm máy vi âm lên tay và nói:
- Phải, Lambert. Thủ Tướng sẵn sàng nói chuyện chứ?
Một tiếng kêu rè rè nhỏ nổi lên trong máy phóng thanh một lát, rồi dịu hẳn
xuống.
- Xin ông đợi cho một lúc. Thủ Tướng đang trên đường đi đến phòng này.
Trong mấy giây đầu tiên, tôi nghe một tiếng đằng hắng khe khẽ. Rồi kế đó
là giọng nói hơi nhỏ của vị Thủ Tướng vang lên thật rõ trong phòng, không
thể nào lầm được dù hệ thống truyền âm đã làm biến đổi phần nào.
Ông nói:
- Vâng. Tôi đây.
Anson nói vào máy vi âm:
- Theo sự sắp xếp của chúng tôi, tôi đã mang ông Stuart Dunbar, là người
ông đã biết, đến phòng này để nói chuyện với ông. Nhưng trước khi tôi
chuyển qua ông Dunbar, tôi cần phải hỏi ông một câu. Tôi vừa nghe trên
đài BBC có tin các ông đại sứ Nga Sô, Hoa Kỳ và Pháp đã đến hội đàm với
ông ngày hôm nay. Ông đã bàn luận chuyện này với họ hay sao?
Giọng nói của Thủ Tướng có vẻ gay gắt:
- Đây là công việc của tôi mà.
Anson đính chính:
- Lúc này không còn đúng như thế nữa. Đây cũng là công việc của tôi, và
chẳng bao lâu sẽ là hoàn toàn của tôi, tùy thuộc quyết định của ông.
Vị Thủ Tướng có vẻ trầm tĩnh lúc ông trả lời sau khi im lặng một lúc.
- Tôi chỉ bàn luận với các vị bộ trưởng về một lời hăm dọa vô danh, để
chắc chắn không một ai báo động bậy nếu chúng tôi nhận thấy phải trả đũa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.