CỬA ĐỊA NGỤC - Trang 34

cái máy là chuyện quá dễ. Không rụt rè với một đồ vật không có cá tính thì
lại càng dễ hơn nữa
Chính vì vậy mà tôi thường rất dễ lúng túng. Những bàn tay con gái mướt
lông tơ, những cổ tay con gái no tròn, sự đụng chạm của lông nheo con gái
và hơi ấm của da thịt con gái, tất cả đều có thể thấm sâu vào hồn tôi chỉ vì
tôi nhận biết được. Chắc vì vậy mà tôi hay rụt rè.
Trên đường về, tôi nói với Dillingham:
- Tôi muốn xem qua căn nhà của em tôi, nếu ông thấy không có gì trở ngại.
- Tôi không thấy trở ngại. Chúng tôi đã lục soát hết sức kỹ. Tôi sẽ cùng đi
với ông.
- Ông có chìa khóa?
- Vâng. Mình hãy đi xem thử. Rất có thể ông sẽ trông thấy một điểm nào đó
mà người của tôi đã không thấy. Nhân tiện, tôi khuyên ông chớ nên lo lắng
về việc chôn cất xác chết. Dunbar, ông nên tin tôi, đó không phải là xác em
ông đâu. Chúng tôi vẫn chưa biết đó là xác của ai, nhưng nhất định không
phải là của ông ấy.
- Tôi vẫn còn không tin như thế.
Quả thật tôi không thể nào tin nổi. Tin chuyện đó tức là phải tin luôn điều
mà chắc chắn Ted không thể làm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.