James Dawson
Cửa Địa Ngục
Dịch giả : Bồ Giang
Chương 4
DILLINGHAM làm cho tôi kinh ngạc trong lúc chúng tôi im lặng bước dọc
theo đoạn hành lang lót thảm dẫn tới cửa phòng của Ted vì bỗng nhiên ông
ta khom mình xuống và bước từ từ, đầu gối gập lại và mặt chỉ cách nền nhà
chừng một thước tây. Tôi dừng chân để nhìn ông ta. Ông ta liền giơ bàn tay
phải lên ra dấu yêu cầu giữ im lặng. Tôi đứng nguyên chỗ vừa dừng, cách
cửa độ ba thước, chăm chú nhìn ông ta đang rón rén tiến tới đó. Khi ông ta
đến nơi, tôi mới hiểu vì sao ông ta cúi xuống. Dưới khe cửa có một vạch
sáng lờ mờ màu vàng.
Dillingham đứng thẳng người lên với chìa khoá cầm trong tay. Lúc tôi bước
tới bên cạnh, ông ta nắm lấy khuỷu tay của tôi và đẩy tôi sang một bên, để
tôi đứng sát vào tường gần bản lề cửa. Với một cử động thật chậm. Và yên
lặng mà tôi khó lòng bì nổi, ông ta đút chìa khoá vào ổ. Tôi như không thấy
nó di động và cũng không nghe một tiếng động nhỏ nào phát ra từ ổ khoá.
Khi chìa khoá đã lọt vào đúng mức, ông ta từ từ xoay. Ông ta cầm quả nắm
cửa bằng bàn tay trái, di động thân hình ông ta tránh xa khung cửa về phía
tôi, bất thần xay quả nắm và xô nhanh cánh cửa về phía trong. Cánh của
đập mạnh vào bức tường trong phòng khách.
Trong toàn thể căn nhà không có một tiếng động nào. Dillingham lướt thân
hình gầy ốm của ông ta quanh mép cửa. Ông ta khuất khỏi tầm mắt của tôi
trong nửa phút. Rồi ông ta thò đầu ra mép cửa và ra dấu cho tôi đi vào.
Mặc dầu ông ta đã đưa tay đề phòng, tôi suýt lên tiếng nói khi tôi trông
thấy căn phòng khách. Quang cảnh tựa hồ như một bọn phá hoại vừa đến
nơi đây. Các hộc bàn giấy cùng những vật dụng bên trong vất bừa bãi trên
sàn. Tát cả nệm ghế đều bị rạch nát. Ngay cả những tấm màn treo ở mấy
khung cửa sổ cũng bị cắt xé, lột hẳn lớp vải lót ra. Những bức tranh cũng bị
lôi xuống tháo ra khỏi khung.
Cả hai phòng ngủ cũng cùng chung tình trạng. Mấy chiếc tủ bị mở toang và