CỬA ĐỊA NGỤC - Trang 81

- Tôi ước mong ông đến dự buổi tiệc trà của tôi vào tối mai?

- Cám ơn cô. Chắc chắn tôi sẽ đến. Anson cũng có mặt?

- Tôi đã mời ông ấy. Stuart, hình như ông không thích ông yấ?

- Monique, cô không phải là người không có tài nhận xét. Chắc cô
cũng thừa hiểu tại vì sao. Chỉ vì tôi đã ghen như một anh mán. Tôi đã yêu
cô. Bây giờ mình nên về phòng. trời mỗi lúc một thêm lạnh.

Vừa dứt câu, tôi vội vã bỏ đi như chạy, bởi vì tôi sợ nghe câu trả lời của
nàng.

Nhưng nàng không nói gì một hồi lâu. Nàng xoay người khỏi lan can và
ngước nhìn tôi trong im lặng, đôi mắt màu xanh biếc của nàng không một
chút xao xuyến. Tôi có cảm tưởng nàng đang đánh giá tôi, cố quyết định
một điều gì về tôi. Một điều không liên hệ với những lời tôi vừa nói, nhưng
chắc chắn phát xuất từ đó; Ngay từ đầu tôi đã có một ước muốn gần như
không sao chế ngự nổi: đánh náng, rồi sau đó hôn nàng. Cà hai việc đó, tôi
đều không làm. Dần dần tôi yên trí rằng nàng chỉ muốn xét kỹ con người
tôi, và ánh mắt đăm đăm lạnh nhạt kia không có ý khích bác. Đó chỉ là một
ánh mắt quan sát. Có lẽ đó là lần đầu tiên nàng lưu tâm đến tôi. Tự nhiên
tôi cảm thấy lo ngại. Như vậy nghĩa là mãi cho tới lúc này, nàng cjhỉ nghĩ
về tôi một cách hời hợt.

Tôi bảo:

- Mình nên đi về phòng. Trời mỗi lúc một thêm lạnh.

Nàng nháy mắt:

- Không. Ông cứ tiếp tục đi dạo và hút cho xong điếu thuốc. Tôi sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.