5.
– Lucrèce à! Em có thể đến đây được không?!
Phu nhân Tuvache xuất hiện, mở một cánh cửa khuất dưới cầu thang,
phía cuối cửa hàng. Một chiếc mặt nạ chống gaz trùm kín mặt chị từ yết hầu
lên tận đỉnh đầu. Những vòm kính tròn nằm kín các bên, trên đầu và trước
miệng, một cái ống lọc to tướng khiến chị mang vẻ của một con ruồi đang
loạn trí:
– Mình vẫn khoác áo blu trắng, trong lúc đến bên chồng – người vừa gọi
chị lên – chị tháo găng tay phẫu thuật bằng cao su ra. Anh lúc này giải thích
cho chị trước một nữ khách hàng:
– Bà đây muốn một thứ gì đó nữ tính.
– Uôm-uôm-uôm, oa-oa-oa!… Khuôn mặt ruồi của phu nhân Tuvache
kêu u u, rồi nhận ra mình vẫn đang đeo máy bảo vệ phòng chống, chị liền
gỡ đám nai nịt cồng kềnh ra khỏi đầu và mặt nạ chống gaz trên tay, chị tiếp
tục: A, cái gì đó nữ tính hả, thì chỉ có độc dược thôi! Có điều còn có thứ nữ
tính hơn nhiều nữa đấy. Đúng lúc quá, tôi đang chế biến phía sau bếp đây…
Chị cởi luôn cả cúc áo blu ra và đặt đám dây nhợ lỉnh kỉnh lên mặt quầy
gần két thu tiền:
– Một độc dược ư… Tôi có thể cho bà được thứ gì nhỉ? thế bà thích loại
độc tiếp xúc trực tiếp – sờ vào nó, bà chết liền –, hay loại để hít, để uống?
– Ơ…, bà khách không ngờ đến câu hỏi kiểu này, ấp úng đáp lại. Thế
loại nào tốt hơn?
– Tiếp xúc trực tiếp, loại này thì nhanh!… Lucrèce giải thích. Chúng tôi
có A-xít Lươn xanh lam, Nọc ếch cốm, Sao buổi tối, Đòn cân các Thánh
thần, Chất đông phiền muộn, Hãi hùng xám, Dầu ngất, Nọc cá nheo… Hiện
thời cửa hàng không có đủ hết các loại này. Một số khác có ở quầy hàng