CỬA TIỆM CỔ QUÁI - Trang 125

vĩnh hằng không thể thay đổi trong thế gian này, vì thế sự tồn tại của thần
không thay đổi được gì cả. Nói nhiều như vậy cô có hiểu không?”

Hứa Tâm An định lên tiếng lại bị Tất Phương cắt ngang: “Cô không

hiểu, cũng không thể trách cô. Nỗi lòng và suy nghĩ đó của kẻ trường sinh
bất lão, loài người các cô không thấu hiểu được đâu, ngủ ngon nhé!”

Tất Phương nói xong đóng cửa đi mất.

Hứa Tâm An ngơ ngác, lại bị chặn họng, như vậy làm sao ngủ ngon

được chứ.

Hứa Tâm An nghĩ cả buổi, lại chạy sang đó,

“Quả thật trên đời luôn tồn tại thiện ác đối lập, nhưng chuyện đó

không ngăn được việc anh trừ gian diệt bạo. Người có năng lực thì phải có
trách nhiệm, mỗi thứ mà cuộc sống ban cho anh đều có ý nghĩa cả. Anh nên
theo đuổi nó mới phải.”

“Tại sao tôi phải nhận nó chứ? Chẳng phải cô chê tôi lười biếng sao?

Lười cũng là một sự theo đuổi tích cực.”

“…”

Hứa Tâm An lại cứng họng, cô nghĩ một hồi, lúc nãy quả thật nói

không đúng, thế là lại chạy sang nói tiếp.

“Chết rồi thì không thể ăn món ngon được nữa.” - Chiêu này chắc là

hiệu nghiệm nhỉ?

“Chết cũng chết rồi, ai còn nhớ đến ăn uống.”

“…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.