CỬA TIỆM CỔ QUÁI - Trang 132

“Này, này, cô phải đối xử tử tế với tôi chứ.” Tất Phương nhìn thấy ánh

mắt của cô hướng về phía cây chổi, liền nói: “Bây giờ tôi là người cống
hiến nhiều nhất trong tiệm, cô phải trả ơn tôi đấy. Tôi đã cứu được chủ
tiệm, còn giúp cô kiếm được không ít tiền.” Tất Phương ngẩng cao đầu,
ưỡn ngực đầy kiêu ngạo, bày tư thế từ nay ta đây không còn là người ăn
chực nữa rồi.

“Đúng đó, anh bán kiểu gì hay thế?” Hứa Tâm An không thèm chấp.

Một số người có bản lĩnh, có thành tích song lại khiến người ta ghét cay
ghét đắng, vừa khéo có một kẻ như vậy đang đứng trước mặt cô. Chỉ là
trong chuyện này những điều anh ta nói đều đúng, nên tối nay cô quyết
định cho anh ta thêm hai cái đùi gà xem như lời cảm ơn.

Cô vừa hỏi vừa lướt web, thì ra căn nhà đổ nát ở ngoại ô thành phố G

là một căn nhà ma có tiếng, rất nhiều người hiếu kì thích mạo hiểm chạy
đến đó để gặp ma. Nếu hôm qua cô chết trong căn nhà ma đó liệu cảnh sát
có đưa ra kết luận như thế này không nhỉ: Người này chết do trượt chân té
ngã khi vào tham quan ngôi nhà ma.

“Thì tôi nói với những người khách đó rằng: ‘Thứ này rất hợp với bạn

đấy’, ‘thứ đó không hợp với bạn đâu’.”

Tất Phương cũng nghiêng người tới trước màn hình máy tính xem, tỏ

vẻ không quan tâm tới vấn đề ngôi nhà ma.

Trả lời như không, tuy nhiên Hứa Tâm An cũng hiểu ra vấn đề:

“Người đến mua hàng toàn là con gái đúng không?”

“Dĩ nhiên rồi.” Giọng điệu vô cùng tự tin.

“Tất Phương anh thấy thế này được không, mỗi cuối tuần chúng ta sẽ

tổ chức hoạt động ‘ngày nam nhân viên độc thân bán hàng’ để cải thiện
doanh số thảm hại của tiệm nhé.” Hứa Tâm An vẫn tiếp tục lên mạng tìm
kiếm xem gần đây có vụ án kỳ lạ nào không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.