CỬA TIỆM CỔ QUÁI - Trang 430

Cả căn nhà trống không, không còn sót lại bất cứ thứ gì, cứ ngỡ đã lâu

không ai đến đây. Mấy căn phòng cũng hết sức yên tĩnh, Hà Nghĩa đi một
vòng quanh ngôi nhà, đúng là nó đã được dọn dẹp rất sạch sẽ, không để lại
thứ gì.

Ong tinh bay lượn xung quanh ngôi nhà, lát sau nó đậu ở bên góc

tường phía Tây.

Hà Nghĩa đi qua đó, phát hiện đất ở góc tường dường như bị ai đó đào

lên và đắp bằng lại, khác biệt với khu vực bên cạnh. Hà Nghĩa đào chỗ đất
đó lên, trong đó có một tấm gương tròn tinh xảo, phía sau khắc bùa chú.

“Sư phụ.” Hà Nghĩa đưa tấm gương cho Cao Kiến Nghiêu, đây là một

mảnh từ chiếc gương Mê Ảnh của Đổng Khê, cô ta đã giấu ở đây.

Sau khi thả yêu quái ra ngoài, gương Mê Ảnh không thể để cách xa

đám yêu quái, nếu không rất khó triệu hồi lũ yêu quái về. Đổng Khê đề
phòng mình bị đưa đi xa đã đặt miếng gương ở đây, cũng muốn để sư môn
có thể tìm ra nó, tìm thấy miếng gương này cũng sẽ tìm được những mảnh
gương khác.

Cao Kiến Nghiêu lật ngược mảnh gương, mặt gương chiếu ra một

luồng sáng hướng về phía nào đó.

“Là hướng Tây.” Hà Nghĩa nhớ đến núi Tây Dung mà Long Tử Vy

nhắc đến.

“Chúng ta đi thôi, đi đưa Đổng Khê về nhà.”

Cao Kiến Nghiêu và Hà Nghĩa dẫn theo đám đệ tử lên xe, đặt mảnh

gương trước cửa chắn gió của chiếc xe, ánh trăng rọi xuống, mảnh gương
phản chiếu ánh sáng, dẫn đoàn người Cao Kiến Nghiêu đến chỗ của Đổng
Khê.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.