CỬA TIỆM CỔ QUÁI - Trang 440

Một lúc sau dường như không có chuyện gì khác thường xảy ra, Tất

Phương nói: “Tôi đi trước.” Mọi người lại gật đầu.

“Cô nhớ đi theo tôi.” Tất Phương bổ sung thêm, Hứa Tâm An vội gật

đầu.

Vào trong động, Hứa Tâm An một tay nắm tay của Tất Phương một

tay cầm đèn pin chiếu sáng rực phía trước, cửa động không lớn lắm, vừa
vào đã thấy không khí ẩm thấp ập đến, dưới đất toàn là đá vụn và bùn, rất
ẩm ướt nhưng lại không có nước.

Hứa Tâm An lạnh run lẩy bẩy, vết thương do Hàn thạch chú gây ra

cho cô vẫn chưa khỏi hẳn, ai nấy ăn vận nhẹ nhàng, chỉ mình cô là mặc áo
lông dày.

“Phải cố nhẫn nhịn.” Tất Phương cảm giác được cô đang run rẩy, quay

đầu nói, Hứa Tâm An khẽ gật đầu.

Đi vào động gần một nghìn mét nhưng họ vẫn không phát hiện được

dị tượng gì, dường như động này rất sâu, luẩn quẩn vòng vèo, lúc này xuất
hiện một ngã rẽ dẫn sâu vào trong động, Tất Phương bèn dừng lại, “Lũ
chim vẫn không sao, chúng ta đi tiếp.”

Mọi người tiếp tục đi sâu vào trong, càng đi địa hình càng thấp, càng

thấy lạnh sởn gai ốc, nhưng không gian mỗi lúc một mở ra rộng lớn khôn
cùng. Họ đi được một quãng đường dài, dài đến nỗi Tất Phương đang suy
nghĩ có nên cõng Hứa Tâm An không thì mọi người nhìn thấy hai con chim
đang đậu ở đó, cảnh giác nhìn quanh.

“Tại sao chúng lại không bay tiếp nữa?” Hứa Tâm An hỏi.

“Chứng tỏ ở phía trước có nguy hiểm.” Tần Hướng Vũ đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.