CÚN BỤI ĐỜI - Trang 32

“Tìm một bà chủ ngay giữa đường phố như thế này không phải là một

cách hay, đông đúc và nhộn nhạo vô cùng. Cần phải có một chỗ kín đáo để
làm quen thì may ra…”

Ý tưởng đó thoáng qua đầu nó, đúng lúc nó đang đứng trước một cánh

cửa mở, từ bên trong, mùi súp gà béo ngậy bay ra. Gian phòng mà nó bước
vào vắng tanh. Khung cảnh khiến nó liên tưởng đến bãi rác. Chỉ khác là
mọi thứ ở đây (tủ kỉnh, ghế dài, tủ đựng bát đĩa, ti vi) đều còn tốt và được
kê gọn ghẽ dọc theo tường.

“Thì ra một ngôi nhà là thế đấy, Cún Bụi tự nhủ, cũng là bãi rác,

nhưng ngăn nắp hơn.”

Trong khi đợi ai đó xuất hiện, nó quyết định nằm lên chiếc ghế dài

nghỉ ngơi một lát. Nó cũng quyết định sẽ làm như đang ngủ, như thể đang ở
trong nhà của chính mình. Nó rúc mõm vào hai chân trước nhưng vẫn he hé
một bên mắt để quan sát người đầu tiên bước vào.

Đó là một người phụ nữ to béo, tóc vàng, nước da trắng trẻo, hai má

bóng nhẫy, tay áo xắn gọn để lộ hai cánh tay hồng hào, dáng đi nhún nhẩy
nên cặp hông tròn trĩnh cứ lắc lư theo mỗi bước. Bà ta thơm mùi bát đĩa
sạch và đôi mắt xanh da trời bé xíu hấp háy sau cặp kính to đùng.

-Trông cũng dễ mến!( Cún Bụi đánh giá thầm)

Thoạt đầu người phụ nữ không nhìn thấy nó. Bà ta cúi xuống tủ búp

phê rồi đứng dậy với một chồng dĩa trên tay. Bà ta quay lại và tiến đến
chiếc bàn kê giữa gian phòng. Nhưng sau đó, bà ta bỗng khựng lại giữa
chừng. Bà ta có vẻ ngần ngừ trong một giây, rồi ngoái lại nhìn một lần nữa,
cặp mắt mở to, mũi chun lại, trán nhăn, miệng há hốc: bà ta vừa nhìn thấy
Cún Bụi .Chồng bát đĩa rơi xuống sàn gạch kêu đánh choang một tiếng
kinh khủng làm Cún Bụi giật bắn người, nhaỷ vọt một cú suýt chạm trần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.