CƯNG CHIỀU EM, SAO NHỎ - Trang 162

Nhạc dạo của ca khúc này rất sôi nổi, nhưng ở phần điệp khúc, lại

nhuộm đẫm cảm xúc dịu dàng, cô đề tên cho nó là:

《 Hy vọng 》

Lý Huyền sáng tác đến tận đêm khuya mới hoàn thành bản thảo

《 Hy

vọng

》, vươn người nhức mỏi, cơ thể giống như bị đào cạn sức lực, nhưng

trong lòng lại vô cùng thoả mãn, mới vừa quay người lại, cô bỗng nhìn thấy
Lâm Hi đang dựa vào tường bên cửa, sắc mặt hơi phiếm hồng, có chút gì
đó không thích hợp.

“Đã say như vậy rồi sao cậu không đi ngủ đi?” Lý Huyền đi ra cửa,

tiện tay đẩy đẩy anh, nhưng không ngờ anh nắm ngược lại khoá chặt tay cô,
dồn cô vào trong phòng, trong lòng Lý Huyền kinh hãi, bước chân lộn xộn,
lùi lại mấy bước, kết quả bị anh đè lên piano, một loạt âm thanh phím đàn
chói tai vang lên, chấn động màng nhĩ, rung động tim cô.

Cùng lúc đó, mặt Lâm Hi dán lên mặt cô, cô mở to hai mắt, hoảng sợ

nhìn người thiếu niên có khuôn mặt tuyệt mỹ này.

Anh thở dồn dập, mỗi một hơi thở đều mang theo mùi rượu, cả trái tim

Lý Huyền chìm trong hương rượu say lòng người kia, điên cuồng đập thình
thịch.

Trong mắt anh hàm chứa ánh nước mê ly, nhìn cô, dường như muốn

hút toàn bộ linh hồn cô vào trong ánh mắt sâu không thấy đáy của anh.
Khóe miệng nhếch lên, thử tiến lên một bước, ghé môi mỏng lại gần, phủ
lên đôi môi khô khốc của cô. Tuy tư thế đè nặng cô của anh rất cường thế,
nhưng động tác lại rất dịu dàng. Sau khi thăm dò thấy cô không phản kháng
lại, động tác hai làn môi chạm nhau ban đầu, bị anh tiến sâu thêm một
bước, điên cuồng mà nghiền ép lên, hé miệng bắt đầu mút vào, quấn lấy.

Lý Huyền mở to hai mắt, hoảng sợ nhìn anh, huyệt thái dương giật

giật, khoang miệng tràn ngập mùi rượu của anh làm thần chí cô tan rã, tay
anh, từ dưới làn váy cô bắt đầu xâm nhập lên trên, xúc cảm lạnh lẽo khiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.