CƯNG CHIỀU VÔ HẠN - Trang 191

“Em ầm ĩ cái gì? Trên giữa đường này có chỗ nào bán nước?” Quý

Thiếu Kiệt đau đâu nhìn cô, rồi lại nhìn xung quanh, quán thịt xiên nướng
cũng không bán nước.

“Tôi muốn uống nước!”

“Chú không nghe thấy sao? Tôi muốn uống nước!”

“Không có nước sao chú lại để cho tôi ăn thịt xiên nướng? Chú không

biết tôi ăn thịt xiên nướng nhất định phải uống nước sao?”

Cô gái đột nhiên ném toàn bộ thịt xiên còn lại xuống đất, gào khóc thật

to. Cô tùy hứng, rất không hiểu chuyện, lqd lôi kéo tay áo Quý Thiếu Kiệt,
toàn nước mắt nước mũi đều chảy ra, dán đầy trên mặt, mỗi một tiếng khóc
đến khàn cả giọng, giống như chịu đựng rất nhiều oan ức.

Mấy người qua lại khó hiểu nhìn bọn họ, một người đàn ông giống như

người mẫu, một cô gái giống như búp bê sứ, nhất định có chuyện xưa! Mấy
người rảnh rỗi liền bắt đầu tốp năm tốp ba vây quanh bọn họ.

Ông chủ bán thịt dê nướng cũng không giả bộ cuốn đầu lưỡi---- không

phải ông không muốn cuốn, thật sự là ông không thể giả bộ lời nói quá dài,
chỉ có thể nói thẳng: “Hắc hắc, tôi nói này chàng trai, sao cậu lại chọc cô
gái nhỏ khóc vậy? Tôi để cho cậu mua hai mươi xiên không phải mua mười
xiên, cậu mua hơn hai mươi xiên không phải đã không có chuyện gì rồi
sao? Nào, nào cậu mua đủ hai mươi xiên tôi sẽ tặng cậu hai xiên nữa! Mau
dỗ cô gái nhà người ta cho tốt......”

Quý Thiếu Kiệt cắn răng nhìn tay áo màu trắng bị cô nắm dính đầy dầu

mỡ và tương ớt, trên trán toát mồ hôi, mấy chục lqd tuổi đời còn chưa bao
giờ bị làm khỉ cho người ta nhìn. Anh có thể nói anh mua nổi một cửa hàng
nước giờ phút này lại không thể biến ra một bình nước sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.