CƯNG CHIỀU VÔ HẠN - Trang 262

lúc này vừa uống rượu, vừa ăn kem, với thể chất mềm yếu như nước của cô,
không dị ứng mới lạ đấy.

Anh vỗ trán. Bây giờ đưa cô ra cửa tuyệt đối là không được, chỉ có thể

đè ép lửa giận gọi điện thoại cho thư ký La đi mua thuốc.

Oán hận liếc cô gái nhỏ, cô đã say đến ngã trái ngã phải, lúc thì cào mặt,

một hồi lại gãi cổ, làn da say rượu hồng hồng bị cào đến nỗi xuất hiện dấu
vết trắng trắng.

Anh vội vàng kéo hai tay của cô lại, không để cô gãi lung tung, trách

móc: “Bị dị ứng với nước hoa cũng không chịu nói sớm! Lát nữa cào bị
thương! Rồi lại đây khóc! Kiếm chuyện để cho tôi dọn dẹp!

Cô bị kìm nén đến đáng thương, trực tiếp cọ chỗ ngứa lên góc bàn, dáng

vẻ kỳ lạ này làm anh vừa tức giận lại vừa buồn cười, đành phải giúp cô gỡ
nút thắt quần áo, sau đó lấy lòng ngón tay xoa xoa chỗ ngứa.

Làn da cô ngay cả một vết sẹo nhỏ cũng không có, anh cũng không

muốn trên tay cô lưu lại bất kỳ vết thương nào.

Bọn họ có thể làm được, anh tuyệt đối cũng có thể làm được. Mà còn tốt

hơn nữa kìa.

“Thật thoải mái! Chỗ này, chỗ này, còn có chỗ này nữa!” Con mèo nhỏ

say rượu thoải mái híp mắt, mềm mại dựa vào người anh, vừa xoay bả vai,
vừa dẩu mông lên.

Anh vội vàng đẩy cô ra một chút, sợ mùi nước hoa lại xông cô, suy nghĩ

một chút, đành phải cởi áo khoác, sau đó thành thạo cởi quần áo cô ra.

Cánh tay củ sen trắng như tuyết thay đổi thành đỏ rừng rực như củ cà

rốt, cởi hết ra mới nhìn thấy trên người cô thật sự rất đáng sợ, nhìn một
đống mụn nước màu đỏ, chắc là rất ngứa đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.