CƯNG CHIỀU VÔ HẠN - Trang 393

Chấn Văn đẩy cô đến phòng rửa mặt, nặn kem đánh răng cho cô, vắt

khăn nóng. . . . . . Tất cả, thật giống như trở lại bốn năm trước, chưa từng
thay đổi.

Khi Chấn Văn đang nấu bữa ăn sáng, Chấn Thanh chải đầu cho cô thì

vang lên tiếng gõ cửa.

"Nhất định là ba, tối hôm qua đã nói với ông ấy em trở lại, ông ấy đã

đáp chuyến chay sớm nhất để trở về."

Chung Tĩnh Ngôn chạy tới mở cửa, quả nhiên là Chung Bang Lập.

Cách biệt trong nhiều năm qua, cha và con gái gặp lại nhau, tất nhiên là

có một phen thổn thức.

Người một nhà ngồi vây quanh trên ghế sofa, tiếng Chung Tĩnh Ngôn

líu ríu giòn ton, lúc thì cướp lấy miếng kiwi trong tay Chấn Văn, một lát lại
đút quả nho cho ba ăn.

Đã lâu rồi không được thoải mái mà cười to như vậy, trên mặt mỗi người

đều tràn đầy hạnh phúc. Đó là một loại sáng ngời, làm cho trái tim bẩn cũng
sẽ rung động hạnh phúc, —— đây mới là cảm giác gia đình, cho dù người
nhà họ Quý có đối xử với Chung Tĩnh Ngôn tốt hơn nữa, thì cái nhà này,
mới là khát vọng lớn nhất mà cô muốn có.

Vui vẻ và hạnh phúc này, cả căn phòng hình cũng không chứa nỗi nữa

mà phải bay ra cả bầu trời xanh thẳm.

Từ quán cà phê ra ngoài, con ngồi bên lề đường, bị Quý Thiếu Kiệt thấy,

nên đã mang con về nhà chú ấy. . . . . .

Cái gì? Các người đến phòng làm việc của chú ấy tìm con, chính là

ngày* tháng*? Khi đó con đang ở bên trong của phòng làm việc nha. . . . . .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.