CƯNG CHIỀU VÔ HẠN - Trang 582

hiếp con, con hoàn toàn không cần phải quan tâm, có ba ở đây, ai cũng
không thể tổn thương ba đứa con." Giọng nói của ông khàn khàn nặng nề,
nhưng mà đối với Chung Tĩnh Ngôn là quan tâm không cần nghi ngờ.

Ba, đúng là vẫn còn một người ba thương cô.

Nhìn người đàn ông trong trí nhớ mãi mãi cường đại như một bầu trời,

cô lộ ra nụ cười khẳng định với ba nuôi, "Ba, không có ai tạo áp lực cho
con, con thật sự yêu chú ấy, mới muốn ở cùng chú ấy."

Khi tầm mắt chạm vào ánh mắt đau đớn của các anh, trong nháy mắt cô

chán nản, nhưng mà chợt cô mỉm cười với các anh, "Anh, ở cùng với chú
ấy, em . . . . . Rất vui vẻ. Không có ai ép em."

Cô đã tìm được vùng trời chân chính thuộc về mình.

"Em sẽ sống thật tốt, ngày mai em trở về Anh, các anh phải tới tiễn em.

Không có một phiền phức lớn là em, các anh nhất định có thể xử lý tốt mọi
chuyện."

"Ai dám miễn cưỡng con gái của tôi?" Một giọng nam trung niên trong

trẻo lạnh lùng đột nhiên vang lên.

Mọi người cùng nhau nhìn lại, Lôi Trí Viễn và hai người áo đen phía sau

từ từ đi vào đại sảnh.

Người áo đen để tấm thảm lông màu trắng lên ghế dài cà phê, Lôi Trí

Viễn ưu nhã ngồi xuống, hơi cúi người với Chung Bang Lập, chào hỏi, dĩ
nhiên là có hẹn với ông ở đây nên mới tới.

Con gái của ông? Là chỉ. . . . . . Chung Tĩnh Ngôn?

Tất cả mọi người ở đây đều ngơ ngẩn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.