CƯNG CHIỀU VÔ HẠN - Trang 595

"Nhưng anh cả em đã. . . . . . A, nhẹ một chút. . . . . . Đưa thư từ chức,

làm thế nào đây? Có thể huỷ bỏ không?"

"Có thể huỷ bỏ! Tập trung. . . . . ."

". . . . . . A, đầy quá, chú lấy ngón tay chú ra. . . . . . Ai cho chú lấy hết ra

hả? Chỉ lấy ra một cái là được rồi. . . Ưm. . A. . . Chuyện này có ảnh hưởng
gì tới ba em không?"

"Không ảnh hưởng! Tập trung. . . . . ."

"Hôm nay, thấy chú Lôi đó thật là lạ, . . . . . . Đúng, ừ. . . . . . Chính là

chỗ đó, nhẹ một chút, không cần, không cần hút, phải vê từng cái. . . . . .
Chú ấy nói ai là con gái của chú ấy?"

"Em là con gái của ông ấy! Tập trung. . . . . ."

"Ấy da da. . . . . . Chính là chỗ đó, đừng có ngừng. . . . . ." Cặp mắt

Chung Tĩnh Ngôn mê ly, cắn môi, bắp thịt kéo căng đã bị chú già trêu chọc
đến không còn cách nào suy nghĩ bình thường.

Thế nhưng anh đột nhiên dừng lại, xấu xa nhìn vào chỗ non mềm đó,

đang bất lực co rút lại trước mặt anh, trong ngoài ướt đẫm, lại cầu xin mà
không được.

Chung Tĩnh Ngôn cắn ngón tay, gấp đến độ khóc cầu xin, "Anh làm gì

vậy chú, mau, nhanh lên một chút. . . . . . Em khó chịu. . . . . ."

Quý Thiếu Kiệt nằm ngang lại trên giường, dáng vẻ rất mệt mỏi, "Miệng

vết thương đau, bác sĩ nói không thể quá cực khổ."

Đến phiên Chung Tĩnh Ngôn ngồi dậy, "Hả? Làm sao?"

"Em tới ngồi lên chỗ này của anh, anh sẽ tiết kiệm được chút lực. . . . . ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.