CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 113

càng đáng thương hơn cả ta. Mỗi khi nghĩ đến hắn, lòng ta sẽ dễ chịu.”

“Là ai ạ?” Ánh mắt Phùng ma ma khác hẳn.

“Người này chính là đương kim Thánh thượng. Xét về tướng mạo luận

về tài tình coi về nhân phẩm, Thẩm Tuệ Như không phải là người xuất
chúng, nhưng cô ta có một ưu thế, cô ta không có một mẫu tộc thế lực
khổng lồ, lại làm người kiêu hãnh thanh cao, coi thường việc tranh giành
tình cảm, khiến người ta cảm giác đây là loại người không màng danh lợi.
Yêu thương chiều chuộng một người đàn bà như vậy mới là an toàn nhất, sẽ
không trở thanh uy hiếp đối với hoàng quyền. Cái Hoàng thượng yêu không
phải là người cô ta, mà chính là loại cảm giác an toàn này. Ngay cả tình cảm
bản thân cũng phải trải qua mưu kế trùng trùng, sống nơi lồng giam chính
mình lập nên, bà nói xem, có phải Hoàng thượng mới là người đáng thương
nhất?” Càng đáng thương hơn là, hắn đã yêu sai người! Thẩm Tuệ Như thật
sự chỉ là yêu ngươi không yêu để mắt quyền lực sao? Chưa hẳn! Mạnh
Tang Du khẽ cụp mắt, lắc đầu cười trào phúng.

Phùng ma ma suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu, trên mặt lộ ra vài phần

cảm thán.

Chu Vũ Đế nhanh chóng ngửa đầu, ánh mắt sáng quắc nhìn thẳng vào cô

gái trước mặt, trong lòng như bị cảm xúc mãnh liệt nào đó chấn động, hệt
tia sấm sét tấn công phòng ngự nơi trái tim. Cái cô gái này sao lại trí tuệ, lại
thấu triệt như vậy? Bóc sạch tầng tầng lớp lớp phòng bị của hắn không còn
một mảnh! Hắn cho rằng Thẩm Tuệ Như là người hiểu mình nhất, bây giờ
xem ra, người hiểu mình nhất chính là người mình đang dựa vào lòng.

Đức phi chú ý mình đến như vậy, có phải nàng từng đối với trẫm…Phù

phù phù phù, trái tim mất hết can đảm của hắn lại bắt đầu nhảy lên điên
loạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.