CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 164

Bất tri bất giác, cơn giận dữ cùng ý định giết chóc tuôn trào từ đáy lòng

hắn tiêu tán, chỉ còn lại bất đắc dĩ khôn cùng và yêu thương cưng nựng. Cô
gái này luôn có thể khiến hắn quên đi những chuyện phiền lòng!

“Nương nương, có phải cái này không ạ?” Bích Thủy mang một chiếc

hộp gấm nhỏ màu đen bước tới, mở nắp hộp ra hỏi.

“Đúng là nó.” Cuối cùng Mạnh Tang Du buông tha A Bảo vẫn đang

dùng hai chân trước che mặt với dáng vẻ ngốc ngốc đáng yêu ra, tâm trạng
tốt đẹp, cầm viên thuốc uống cùng với nước.

“Nương nương, thuốc này có công hiệu như thế nào?” Phùng ma ma lo

lắng hỏi.

“Sau hai canh giờ kể từ khi uống thuốc này vào, tín kỳ (kỳ kinh nguyệt)

sẽ đến trước, sau đó kéo dài đứt quãng mấy tháng không ngừng.” Mạnh
Tang Du nhìn về phía đồng hồ cát trên chiếc bàn nhỏ, trầm ngâm tiếp tục,
“Một canh giờ nữa Hoàng thượng tới, trước khi hắn lâm hạnh chúng ta còn
phải kéo dài thêm một canh giờ, đợi thuốc phát huy tác dụng. Mà chẳng
phải bảo hắn bất lực sao? Thế nào giờ lại có sức lực chứ? Thật sự là khiến
cho người ta thất vọng! Nhưng so với ta, Lý Thục Tĩnh càng thất vọng
hơn!” Dứt lời, cô cười ha ha.

Bị người phụ nữ của mình mong bất lực, Chu Vũ Đế buông chân trước

cứng ngắc xuống, khuôn mặt chó nhăn nhó vặn vẹo, không biết nên làm
biểu cảm kiểu gì mới thích hợp. Nhưng bây giờ hắn đã chìm sâu vào vũng
bùn ‘trung khuyển’ không thể tự kiềm chế, chẳng thể tức giận nổi, chỉ nghĩ
đến chuyện sau khi hồi hồn sẽ yêu thương Tang Du một phen, để cái miệng
bé xinh kia của nàng chỉ có thể rên rỉ, cuối cùng không nói ra mấy lời
không nên nữa.

Nghĩ đến đây, hắn cảm giác trong mũi của mình trào ra cái gì đó ngứa

ngứa, nhân lúc Mạnh Tang Du không chú ý tới hắn vội vã liếm sạch vệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.