CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 172

“Ái phi, sao nó lại bị thương đến mức này? Thật chẳng nghĩ được Húc

Nghiêu lại làm ra việc ác độc như thế!” Thấy cái áo bông giáng sinh của A
Bảo, Chu Vũ Đế ngẩn ra một chút, mãi cho đến khi Đức phi ôm A Bảo ngồi
xuống hắn mới chứng kiến cơ thể trụi lủi lông lá của A Bảo cùng mình mẩy
đầy vết thương. Nhìn bàn chân này xem, bị băng thành một cục, còn có cái
đuôi kia, khác gì với chày cán bột? Thảm thương không để đâu cho hết!

Mạnh Tang Du ai oán liếc nhìn y một cái, không hề tiếp lời. Cùng

Hoàng đế mắng mỏ con hắn hư đốn, đầu óc cô còn chưa bị lừa đá.

Lúc này Chu Vũ Đế mới chú ý tới tên giả mạo bên cạnh. Hai chữ ‘ái

phi’ kia vừa thốt ra, đôi mắt tối tăm của hắn bùng lên tia sáng tàn độc,
không tự chủ được bắt đầu sủa to. Hắn cũng muốn nhẫn nhịn, chỉ tiếc dung
lượng não của A Bảo quá nhỏ, gián tiếp ảnh hưởng đến tính tình cùng tư
duy của hắn.

“Dường như nó không thích trẫm?” Hoàng đế giả nhíu mày. Đây là động

tác quen thuộc của Chu Vũ Đế khi hắn bất mãn, y bắt chước giống hệt.

Trong lòng Mạnh Tang Du căng thẳng, vội vàng vỗ vỗ đầu A Bảo, ý bảo

chú im mõm, sau đó nhấc hai chân trước của chú lên, làm một kiểu hành lễ,
cười hì hì nói, “Đâu có, em ấy đang nói: Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế,
vạn tuế, vạn vạn tuế!”

Gâu gâu gâu gâu, gấu gấu, gâu gâu gâu. Dựa theo tần suất tiếng sủa của

A Bảo, kết hợp với việc phiên dịch của Đức phi, quả thật nghe rất hợp lý.
Hoàng đế giả giật mình, sau đó ngửa đầu cười ha hả, những sợ hãi khi tiếp
nhận lệnh của Lương phi đã hoàn toàn tiêu tán như chưa từng tồn tại trong
tiếng cười thoải mái ấy. Dù sao sớm muộn gì cũng chết, chi bằng hãy hưởng
thụ thời khắc này.

Cô Đức phi này không những có vẻ ngoài minh diễm đoan trang, tính

tình cũng khá đáng yêu, ở bên cạnh thật sự thoải mái, khiến người ta không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.