CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 19

Đức phi chính là vị phi tử được mình ‘sủng ái’ nhất. Trong Cấm cung cá

lớn nuốt cá bé này, hiển nhiên việc thái giám mang theo vật cưng cho Đức
phi lựa chọn đầu tiên cũng là hợp tình hợp lý.

Mắt chó không nhìn thấy màu sắc, toàn bộ thế giới của chúng nó chỉ có

hai màu trắng đen. Nếu không có lần gặp gỡ này, Chu Vũ Đế vĩnh viễn sẽ
không biết điều đó. Nửa tháng giãy dụa sống ở thế giới u ám khôn cùng, đột
nhiên thấy được một gương mặt quen thuộc, tâm trạng Chu Vũ Đế vô cùng
kích động, ngây người nhìn dung nhan cô gái ngồi trên ghế đến quên phản
ứng.

Cô gái ấy hơi nghiêng người nhìn mình, mái tóc đen dày như mực, da

thịt như tuyết trắng mịn, đôi mắt phượng long lanh, đen trắng rõ ràng,
phong thái lộng lẫy, lạnh lùng mà cao quý đập thẳng vào mặt hắn. Nếu chỉ
có một chữ để hình dung, thì đó chính là ‘đẹp’, một vẻ đẹp như thoát khỏi
thế tục, so với những màu sắc rực rỡ bên ngoài, nàng còn đẹp hơn. Có lẽ
bởi vì thị giác khác nhau, có lẽ bởi vì tâm trạng khác nhau, trong một
thoáng, Chu Vũ Đế như bị mê hoặc.

Giai nhân với sắc đẹp tuyệt đại như bước ra từ những bước họa ‘vẩy

mực’ (một cách vẽ tranh thủy mặc) chính là phi tần của mình, mà bản thân
mình lại lấy tư thế là một con chó gặp mặt nàng. Ý thức được điểm này,
Chu Vũ Đế tỉnh táo lại, thốt nhiên xoay người, cuộn mình thành một cục,
hận không thể lập tức biến mất trong không khí.

Nhưng mà ông trời lại không nghe thấy lời cầu nguyện của hắn, chẳng

những hắn không biến mất, mà còn bị Đức phi chọn trúng. Bị thái giám
nắm cổ kéo ra, sau đó giao cho một cung nữ, còn cung nữ kia thì cứ luôn
miệng kêu mình là ‘cục súc’, cả người Chu Vũ Đế cứng ngắc, muốn phát
hỏa lại bất lực.

Lúc hắn vẫn còn thất thần đã bị Đức phi ôm vào lòng. Cái ôm này mềm

mại lại ấm áp, còn mang theo một hương thơm nhàn nhạt, hoàn toàn trái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.