CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 29

Bữa ăn sáng đã được bưng lên. Cho dù cách thật xa, Chu Vũ Đế vẫn có

thể ngửi được mùi cháo thịt băm. Hắn hít hít mũi, nước miếng trong miệng
bắt đầu tiết ra, nhỏ tong tong xuống bàn. Đây là bản năng động vật, mặc
cho hắn là Chu Vũ Đế anh minh thần võ cũng không có cách nào khống chế
được.

“Ha!” Đức phi che miệng cười khẽ, vẫy vẫy tay nói với nhóm cung

nhân, “Động tác nhanh lên một chút, A Bảo đói bụng!”

Ngậm chặt hai miệng lại, nuốt nước miếng đánh ực xuống bụng, má Chu

Vũ Đế hồng rực, hận không thể dùng móng vuốt đào cái hố chui xuống cho
xong. Cũng may lông hắn dày mới không để Đức phi thấy được cái vẻ quỷ
dị này.

“Nương nương, người để A Bảo ăn dưới bàn đi, bằng không sẽ dơ mặt

bàn, tổn hại đến dạ dày và khẩu vị người.” Ngân Thúy bưng cháo thịt băm
đến, nhẹ giọng đề nghị.

“Không sao cả, ta thích A Bảo ăn cơm cùng ta.” Đức phi xua xua tay, tự

mình cầm bát cháo đặt xuống trước mặt A Bảo, dịu dàng nói, “Em ăn đi.”

Để một con chó lên bàn ăn cơm? Chu Vũ Đế kinh ngạc liếc nhìn nàng

một cái, trong lòng có chút gì đó cảm động. Nhưng đồ ăn ngon lành trước
mắt, hắn không thể nghĩ nhiều được nữa, bản năng động vật thúc đẩy hắn
lập tức cúi đầu, há mồm liếm cháo.

Mạnh Tang Du thấy chú ăn ngon, cũng cầm bát đũa dùng bữa. Cô có

chứng tụt huyết áp, buổi sáng thường không muốn ăn gì, nhưng bởi vì có A
Bảo làm bạn, rốt cuộc cũng dùng xong một chén cháo gà xé sợi cùng một
đĩa bánh ngọt nhỏ, khiến Phùng ma ma mừng đến mặt mày hớn hở.

Dùng khăn tay lau khóe miệng, Mạnh Tang Du chống má, mắt đầy ý

cười thưởng thức tướng ăn của A Bảo. Chó con vừa sinh ra một tháng cũng
không to bằng miệng bát, lúc này dường như cả nửa người đều vùi vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.