CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 309

chưa dịu lại, luồng sóng thương nhớ khác lại ập đến, như thủy triều đập vỗ
trong lòng khiến hắn không thể hô hấp. Không nghe được tiếng cười của
nàng, không thấy dung nhan nàng, không chạm tới vòng ôm của nàng, hắn
cảm thấy cả người khó chịu, cứ có gì đó không ổn.

“Tôi lại thấy ngài là có tình uống nước cũng thỏa mãn.” Diêm Tuấn Vĩ

cười ha ha chế nhạo, cuối cùng nhớ ra chuyện gì đó mới bổ sung thêm,
“Lúc nãy đã nhận được tin tức, A Bảo mất tích, hơn nửa đêm Đức phi vẫn
chưa ngủ mà tìm kiếm khắp cung, ngay cả Hoàng thượng cũng kinh động.
Nghe nói người còn khóc.”

Dứt lời, Diêm Tuấn Vĩ cẩn thận quan sát biểu cảm của Hoàng thượng.

“Khóc?” Chu Vũ Đế ngẩn ra, chân mày bất giác nhíu chặt, khóe mắt dần

dần ửng đỏ một chút, bàn tay khoác lên thành thùng gỗ dùng sức siết lại,
khớp xương trở nên trắng bệch.

Đây là, đây là biểu cảm đau lòng à? Diêm Tuấn Vĩ không dám tin, mở to

hai mắt nhìn, trong lòng âm thầm thở dài: Xem ra lần này Hoàng thượng
hoàn toàn gặp hạn. Vì một cô gái mà đau lòng tới mức này, không phải yêu
thì là gì?

“Tuấn Vĩ, nhanh chóng nghĩ cách đưa trẫm vào cung, đổi lại thế thân

kia.” Khẽ cắn môi, Chu Vũ Đế gắng gượng kiềm chế cơn đau quặn trong
lòng, trầm giọng ra lệnh.

“Vì sao không trực tiếp giết gia tộc nhà họ Thẩm cùng thế thân kia xong

ngài lại quang minh chính đại xuất hiện? Muốn âm thầm thay đổi hai người
quả thật không dễ dàng, thế thân kia ra ra vào vào đều mang theo một cánh
Cấm vệ quân, ám vệ của họ Thẩm cũng không ít, ngay cả lúc lên giường
với đàn bà cũng có ám vệ chung quanh, khó xuống tay được” Diêm Tuấn
Vĩ có phần khó xử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.