CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 455

Chu Vũ Đế nâng khuôn mặt lạnh lẽo tái nhợt của nàng lên, kề sát vào

má mình, muốn truyền cho nàng chút ít hơi ấm, đầu ngón tay mơn trớn
quầng thâm dưới mắt nàng, động tác dịu dàng không nói nên lời. Hắn thở
dài một tiếng, thả đôi nụ hôn dịu dàng lên trán nàng, cẩn thận ôm thân thể
gầy đi rất nhiều của nàng vào lòng, trái tim đau đớn không ngừng được.

Đám người Phùng ma ma nhất tề cúi đầu, che giấu biểu cảm kinh hãi

không gì miêu tả được trên mặt. Đây đúng là Hoàng thượng? Sao lại dịu
dàng mặn mà với nương nương như vậy? Ánh mắt tình cảm, động tác che
chở nâng niu giống hệt như đối với một vật báu quý giá, họ thực sự cảm
thấy mình đã nhìn lầm!

“Các ngươi đi ra ngoài đi, trẫm ngủ cùng Tang Du một lát!” Thở thật

nhẹ, thấy Tang Du ngủ rất sâu, cũng không tỉnh vì mình quấy rầy, ngược lại
còn vô cùng quyến luyến chui vào ngực mình, trong mắt Chu Vũ Đế thấm
đẫm ý cười, nhỏ giọng ra lệnh.

“Vâng.” Đám người Phùng ma ma hốt ha hốt hoảng ra ngoài, Thường

Hỉ nắm phất trần canh giữ ở cửa đại điện.

“Tang Du, không bao giờ trẫm để nàng cô độc một mình nữa, nàng có

thể dựa vào trẫm, tin tưởng trẫm.” Hắn giữ lấy gò má nàng, thì thầm bên tai
nàng, sau đó nhẹ nhàng hôn lên đỉnh đầu nàng.

Nhiệt độ cơ thể đàn ông rất nóng, giọng nói khàn khàn mang theo sức

mạnh trấn an, chỉ trong bất tri bất giác, Mạnh Tang Du đã không run nữa,
ưm một tiếng cọ cọ mình chui vào trong lòng Chu Vũ Đế, bàn tay nho nhỏ
túm chặt lấy vạt áo của hắn như sợ hắn chạy trốn. Chỉ trong tình huống mất
đi ý thức, nàng mới có thể để lộ nội tâm yếu ớt của mình, mới có thể tự chủ
đi tìm một vòng ôm siết ấm êm nào đó.

“Đúng, cứ như thế này!” Vỗ vỗ bàn tay nhỏ bé dùng sức của nàng, khẽ

hôn lên mu bàn tay, Chu Vũ Đế xiết chặt nàng vào lòng, nhìn mạn giường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.