CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 488

lúc đó mới nghiêm túc trả lời, “Đợi nửa tháng nữa đi, người kế nhiệm chưa
huấn luyện kỹ.”

Thường Hỉ mừng rỡ, đang định chắp tay vái tạ thống lĩnh, Chu Vũ Đế

đã từ tẩm điện sải bước ra, một tấm áo khoác da chồn đen óng phủ ngoài bộ
long bào màu vàng kim, khuôn mặt tuấn tú vô cùng, khí chất phi phàm tôn
quý khiến người không dám nhìn thẳng.

Người ta nói, nữ vi duyệt kỷ giả dung (người con gái vì người mình yêu

mà làm đẹp), ai ngờ câu này còn có thể áp dụng đối với cả đàn ông. Hơn
nửa đêm vẫn quần là áo lượt như thế cũng chẳng thấy phiền! Vẻ mặt Diêm
Tuấn Vĩ hết sức trang nghiêm, trong lòng lại thầm nôn ói.

“Ngươi đi được rồi.” Chu Vũ Đế phất tay, vội vàng bước lên ngự liễn

hướng thẳng đến Từ Ninh cung.

“Dạ.” Diêm Tuấn Vĩ đứng ở hành lang nhìn theo, lúc xoay người rời đi,

hắn quyết tâm phải nịnh bợ Mạnh Viêm Châu cho tốt mới được. Anh vợ
của hoàng thượng, không có tiếng cũng có miếng.

*

Cửa lớn Từ Ninh cung đã đóng chặt từ lâu, thái giám giữ cửa nhận ra

tiếng của đại tổng quản Thường Hỉ, không dám chậm trễ, vội vàng mở cửa
nghênh đón. Kim ma ma nghe tiếng động hấp tấp chạy tới, vừa thấy bóng
dáng màu vàng sáng bước vội đến, lập tức phục xuống đất.

“Đức phi nương nương nghỉ ở đâu?” Chân không chút chậm lại, người

đàn ông vừa đi vừa hỏi.

“Nô tì xin dẫn đường cho Hoàng thượng.” Thấy biểu cảm sốt ruột, bước

chân gấp gáp của Hoàng thượng, Kim ma ma biết có việc, vội vàng đứng
lên dẫn đường, lại phái một cung nữ khác đi bẩm báo cho Thái hậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.