CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 512

“Nô tì cũng không biết, mong Hoàng thượng thứ tội.” Tuyết Sơ dập đầu,

tiếng khóc nấc bi thương, biểu cảm đặc sắc khiến khuôn mặt y thị càng
thêm phần cảm sầu đau đớn.

“Ngay cả chủ tử của mình cũng chăm sóc không tốt thì làm sao trẫm thứ

tội cho ngươi? Người đâu, kéo xuống đánh tám mươi trượng.” Chu Vũ Đế
bình thản lên tiếng, nhưng lời vừa nói ra lại khiến người khác sợ dựng tóc
gáy. Lúc trước Đức phi trừng phạt Cấm vệ quân, tám mươi côn trượng đánh
xuống dập lên còn khiến hơn mười nam tử hán đại trượng phu bỏ mạng,
huống gì là một cô gái chân yếu tay mềm? Cho dù là không chết thì cũng
thương tật cả đời!

Thần phi vừa đặt bước chân vào nội điện đã kinh hãi nhìn người đàn ông

đứng phía trước. Sao Hoàng thượng lại có thể đổi khác đến như vậy? Lúc
trước chỉ cần mình nhíu mày hắn cũng đã đau lòng suốt buổi, chỉ cần kích
thích một chút đã cuồng nhiệt như lửa, sao đột ngột lại tàn nhẫn lạnh lùng
đến mức độ này?

“Hoàng thượng tha mạng!” Tuyết Sơ thảng thốt kêu lên, đầu gối đập

mạnh xuống sàn.

“Bịt miệng kéo ra ngoài!”

Mùi hương kia càng lúc càng đậm, cảm giác khô nóng từ tim đã bắt đầu

đốt xuống dưới bụng. Con đang bệnh nặng nằm trên giường, đám đàn bà
kia lại dùng thủ đoạn lôi kéo quyến rũ mình. Nghĩ đến đây, biểu cảm trên
mặt Chu Vũ Đế càng lúc càng lạnh lẽo, đá thẳng Tuyết Sơ bay ra ngoài, đôi
mắt sắc bén như lưỡi dao đảo qua Thần Phi.

Hô hấp y thị cứng sựng, cố gắng giữ nụ cười trên môi bước lên, giọng

nói đã run rẩy, “Xin Hoàng thượng thương tình thần thiếp tha cho cô ta một
lần này. Hoàng nhi bệnh nặng, không thể nhìn thấy máu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.