CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 514

Hơi thở Thần phi dồn dập, run rẩy đáp lời, “Làm sao có thể?”

“Trừ phi Bồ tát hạ phàm, đúng không?” Nụ cười Chu Vũ Đế càng sâu,

ngón tay dài khẽ chạm trên búp nụ chậu bồ đề, chỉ trong một phần ngàn
khắc, những cánh hoa vốn cuộn chặt mình bên trong dần dần nở rộ, từng
tầng từng lớp, đẹp không sao tả xiết.

Cung nhân trong điện đều trợn mắt há hốc mồm nhìn, chỉ duy Thần phi

cùng ma ma đứng bên y thị là sắc mặt trắng bệch.

“Bồ tát hàng thế, thiên tôn quý chu, ngươi có cảm thấy những lời này

quen tai?” Chu Vũ Đế xoay người, đi đến trước mặt Thần phi, chầm chậm
hỏi từng tiếng.

Tim Thần phi ngừng đập, khuôn mặt hoảng sợ ngửng lên nhìn người đàn

ông trước mặt, trong lòng chỉ còn vang vọng một câu nói duy nhất: Hắn đã
biết! Cái gì hắn cũng đã biết!

Y thị không biết mình phải khổ sở bao nhiêu để sở hữu chậu hoa bồ đề

này, cũng đã dâng tặng cho Thái hậu ở Từ Ninh Cung vài chậu. Cùng lúc
đó, y thị lấy một loại thuốc bí mật từ tay cha mình, cũng là Vĩnh An hầu
giúp hoa có thể nở. Y thị vốn định mời một đại sư thông tuệ phật pháp tiến
cung cho Thái hậu nghe chuyện thiện lý, dùng tích Hoa bồ để nở cùng danh
vọng của vị đại sư kia bức ép Đức phi xuất gia, nhưng không ngờ Hoàng
thượng lại nhìn thấu tất cả mọi chuyện, ngay cả bí dược kia cũng nắm trọn
trong lòng bàn tay! Đáng sợ!

Cả người Thần phi run bần bật, không thể khống chế được.

Chu Vũ Đế lạnh nhạt nhìn thoáng qua y thị, ngồi xuống ở ghế chủ vị,

thần sắc trên khuôn mặt tuấn tú đều thật khó lường. Nhưng chính vì hắn
không có bất cứ hành động hay chất vấn nào mới khiến người ta sợ hãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.