CÙNG NAM CHÍNH NGỌT VĂN YÊU ĐƯƠNG - Trang 1186

mạch.

Sau khi vi-rút lan tràn, cô cũng không bị lây nhiễm ngay, hai ngày đầu

có rất nhiều người không bị lây nhiễm, bọn họ muốn phá tan phòng tuyến
của chính phủ để đi ra bên ngoài. Đối với bọn họ mà nói, ở lại thành phố A
chính là chờ chết, chỉ có ra bên ngoài mới có thể tiếp tục sống sót.

Nhưng vi-rút truyền nhiễm rất nhanh, lại không loại thuốc nào có tác

dụng, chính phủ không dám để bất kì ai rời khỏi thành phố A. Xung đột
mỗi ngày đều bùng nổ vài lần, cuối cùng đều bị đặc công trấn áp, ba tuyến
hải lục không đều bị phong tỏa, thậm chí cả quân đội cũng được điều động.

Toàn bộ thành phố đều tràn ngập chết chóc và tuyệt vọng.

Ngày thứ ba, Thời Yên cũng bị nhiễm vi-rút, rất mau xuất hiện triệu

chứng, cô không nổi điên trước khi chết giống như mọi người, cô luôn rất
bình tĩnh, chỉ là ánh mắt nhìn anh có chút không nỡ.

Từ khi nhiễm vi-rút đến khi chết chỉ ba tiếng đồng hồ, nhưng quá trình

lại rất đau đớn, Lục Cảnh Nhiên nhìn sinh mệnh cô từng chút mất đi, nhưng
ngoài ôm cô thì chẳng làm được cái gì.

Chuyện như thế anh tuyệt đối không muốn trải qua lần thứ hai.

Lục Cảnh Nhiên ôm cô, vùi đầu ở cổ cô lẩm bẩm: "Lần này em sẽ

không có việc gì, trong cơ thể em có kháng thể."

Cổ Thời Yên bị anh cọ ngứa, dù anh là người máy, nhưng tóc lại giống

người thật, thậm chí còn mềm mại hơn rất nhiều người.

Cô hơi gục đầu xuống, nhìn Lục Cảnh Nhiên: "Vậy những người khác

thì sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.