CÙNG NAM CHÍNH NGỌT VĂN YÊU ĐƯƠNG - Trang 1187

Dù trong cơ thể cô có kháng thể, nhưng vi-rút bùng nổ với quy mô lớn

như vậy, chỉ nghĩ thôi đã khiến người ta không rét mà run. Giọng Lục Cảnh
Nhiên rầu rĩ, từ đầu vai Thời Yên truyền đến: "Anh không cứu được nhiều
người như vậy, anh chỉ cần em không sao thôi."

Thời Yên có chút xúc động, cô không phải anh hùng, anh cũng không

phải, cô không yêu cầu anh phải cứu thành phố A, đó cũng không thiết
thực. Nhưng giờ cô đã biết chuyện này, cũng không thể coi như không biết,
cô muốn làm một ít chuyện khả năng cho phép: "Bằng không chúng ta báo
cảnh sát đi, anh biết vi-rút bùng nổ thế nào đúng không? Chúng ta báo cho
cảnh sát, để bọn họ phòng bị, nói không chừng có thể tránh trận tai nạn
này."

Lục Cảnh Nhiên ngẩng đầu lên, nhìn cô nói: "Bọn họ sẽ không tin lời

chúng ta nói."

"Ẹc......" Hình như là sẽ không tin thật.

"Hơn nữa chuyện này là do một tổ chức khủng bố quốc tế làm, cảnh

sát bình thường không phải đối thủ của bọn họ."

Khủng bố tập kích? Những chuyện đó cô chỉ thấy trong phim, không

nghĩ tới sẽ xảy ra bên cạnh mình, hơn nữa còn tập kích với quy mô điên
khùng như vậy.

"Anh nói, người viện nghiên cứu có tin lời anh nói không?" Anh do

viện nghiên cứu chế tạo ra, bọn họ chắc hẳn có hiểu biết về người máy của
mình, biết anh sẽ không nói dối.

Lục Cảnh Nhiên nghĩ ngợi, nói: "Bọn họ chắc là sẽ tin tưởng, hơn nữa

trên người anh còn có chứng cứ."

Mắt Thời Yên sáng lên: "Chứng cứ gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.