CÙNG NAM CHÍNH NGỌT VĂN YÊU ĐƯƠNG - Trang 1223

trung tâm vi-rút gần như vậy cũng sẽ bị phong tỏa, mà trong năm phút anh
căn bản không có biện pháp dẫn Thời Yên rời thành phố.

Chẳng lẽ thật sự chịu vận mệnh?

Lục Cảnh Nhiên mở mắt ra, kết thúc nạp điện, từ ven tường đứng lên.

Thời Yên còn chưa tỉnh, ít nhất cô còn phải ngủ ba tiếng nữa. Chờ cô tỉnh
lại, có lẽ mọi vấn đề đều giải quyết rồi.

Anh nhìn cô một cái, từ cửa sổ nhảy ra ngoài.

Trên sân thể dục trong trường học, đội trưởng tiểu đội tháo gỡ bom

còn chưa từ bỏ, tiếp tục vật lộn với quả bom trong tay, đội viên bên cạnh
nhìn đồng hồ đếm ngược, thần sắc nôn nóng: "Đội trưởng Hà, còn năm
mươi giây, quả bom này phức tạp như vậy, căn bản không có khả năng!"

Trán người được gọi là đội trưởng Hà đổ mồ hôi, nhưng tay anh ta vẫn

vững vàng như bác sĩ phẫu thuật: "Vừa rồi tôi đã nghiên cứu, bom và vi-rút
có thể tách rời, chỉ cần vi-rút không khuếch tán, bom nổ mạnh cũng không
sao."

"Anh điên rồi sao, anh sẽ bị nổ chết đấy!"

"Vi-rút khuếch tán, tất cả mọi người sẽ chết!"

Thời gian chỉ còn hai mươi bảy giây cuối cùng, mồ hôi trên đầu đội

viên nhỏ xuống: "Uy lực quả bom này rất lớn, dù tách vi-rút và bom, một
khi bom nổ, đồ chứa vi-rút vẫn sẽ bị tác động, vẫn sẽ khuếch tán thôi!"

"Không còn cách khác, nếu kịp tách ra, tôi sẽ tận lực ném bom ra xa

một ít." Người chung quanh đã sơ tán xong rồi, nổ mạnh ở đây là an toàn,
chỉ là...... Đồ chứa vi-rút có thể giữ được hay không phải xem số trời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.