CÙNG TẤN TRƯỜNG AN - Trang 172

Đúng lúc, buổi trưa mặt trời nhô cao, người tới như hậu duệ của mặt

trời, Lê Sương không tự chủ nheo mắt lại.

Vó ngựa rơi xuống, người thanh niên mặc đồ bông màu đỏ tím ngồi

trên lưng ngựa, sợi tóc vì gió mà rối loạn, mặt mũi bởi vì đường dài bôn ba
mà có chút phong trần, nhưng cái này lại không ảnh hưởng đến phần uy
nghiêm giữa hai lông mày. Nhìn thấy Lê Sương, phần nghiêm túc kia liền
giảm xuống mấy phần, có chút ôn hòa.

Hắn ngưng mắt nhìn nàng, tung người xuống ngựa, đi tới trước mặt Lê

Sương, còn chưa kịp nói một câu, Lê Sương đã cúi người xuống: "Thủ
tướng Trường Phong doanh Lê Sương, ra mắt Thái tử điện hạ."

Bàn tay Tư Mã Dương đang đưa ra cứng đờ giữa không trung, ngay

sau đó thu tay về: "A Sương... Lê tướng quân, đa lễ, đứng lên đi."

Lê Sương đứng dậy, cung kính lui qua một bên: "Thái tử đường xa vất

vả, xin vào thành nghỉ ngơi."

Tư Mã Dương nhìn nàng yên lặng không nói, hắn cũng không nói lời

nào, những người khác tất nhiên là không dám động, mãi cho tới khi thân
hình Lê Sương khẽ run một cái hắn mới cho nàng đứng lên, Tư Mã Dương
ánh mắt sâu xa, lúc này mới xoay người đi vào trong thành, sau lưng tướng
lãnh cùng thân vệ toàn bộ tránh qua hai bên, nhưng mà đi chưa được mấy
bước, Tư Mã Dương lại dừng bước.

Ở trước mặt hắn là một đứa bé đang ngăn hắn, đứa trẻ ngửa đầu nhìn,

ánh mắt rất không đúng mực, không có nửa điểm lễ phép.

Lê Sương theo sau lưng Tư Mã Dương, ngẩng đầu liền thấy một màn

này, nàng khẽ cau mày: "Tấn An." Ánh mắt Tấn An lập tức chuyển qua sau
lưng Tư Mã Dương, rơi vào trên người Lê Sương. Lê Sương nói với nó:
"Còn không mau bái kiến Thái tử điện hạ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.