CUỘC CÁCH MẠNG BỊ PHẢN BỘI - Trang 227

nhượng, mà các sợi dây đều nối về ban bí thư trung ương là cơ quan không
ai bầu ra cả. Sự tự do in những bài tụng niệm viển vông đề cao vị thủ lĩnh
lẽ cố nhiên được “bảo đảm” trọn vẹn. Ngược lại, bao nhiêu diễn văn, bài
báo và thư của Lênin, cho cả đến “di chúc” của ông vẫn bị bưng bít bởi vì
các thủ lĩnh ngày nay bị phê phán ít nhiều nghiêm khắc trong đó. Trong
những điều kiện như thế còn nói gì đến các tác giả khác? Sự chỉ huy thô
bạo và ngu dốt được duy trì trong các ngành khoa học, văn học và nghệ
thuật. Cũng như trước đây, quyền “tự do hội họp” có nghĩa là quyền tự do
của một số nhóm người đến dự những cuộc họp do nhà cầm quyền triệu tập
để chuẩn y những nghị quyết đã quyết định sẵn. Dưới hiến pháp mới cũng
như dưới hiến pháp cũ, hàng trăm đảng viên cộng sản nước ngoài tin vào
“quyền được cư trú” đang quằn quại trong nhà tù và trại tập trung vì đã
phạm vào cái giáo lý “lãnh đạo không thể sai lầm”. Chẳng có gì thay đổi về
các quyền tự do cả. Báo chí xô viết cũng chẳng tìm cách đánh lừa chúng ta
về mặt này. Trái lại, họ tuyên bố sự cải cách hiến pháp có mục đích chính:
“củng cố nền chuyên chính về sau này”. Chuyên chính của ai và với ai?
Chúng ta đã thấy, sự thanh toán các mâu thuẫn giai cấp đã chuẩn bị
cho sự bình đẳng về chính trị. Không phải là chuyên chính của giai cấp mà
là chuyên chính của “nhân dân”. Khi nhân dân được thoát khỏi những mâu
thuẫn giai cấp, trở thành người gánh chịu nền chuyên chính, điều đó chỉ có
nghĩa là sự tan biến của nền chuyên chính vào xã hội xã hội chủ nghĩa và
trước hết, sự thanh toán đẳng cấp quan liêu. Học thuyết mácxít là như vậy.
Có lẽ nó lầm chăng? Nhưng các tác giả của hiến pháp đã nêu lên, bằng một
cách thận trọng, cương lĩnh của đảng do Lênin viết ra. Ta có thể đọc như
sau: “...Sự tước bỏ các quyền chính trị và những hạn chế, dù như thế nào,
các quyền tự do chỉ là những biện pháp tạm thời... Lần lần với sự tiêu biến
khả năng khách quan của việc người bóc lột người, sự cần thiết của những
biện pháp tạm thời ấy cũng không còn nữa”. Như vậy, những biện pháp
“tước bỏ quyền” không tách rời những “hạn chế, dù như thế nào, các quyền
tự do”. Sự ra đời của xã hội xã hội chủ nghĩa được chứng nhận không phải
ở chỗ đặt lao động và nông dân bình đẳng với nhau và khôi phục quyền
chính trị cho bao nhiêu phần trăm công dân có nguồn gốc tư sản, mà bằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.