CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 100

Từ nhỏ, sống dưới sự bảo trợ đáng tin cậy và hào phóng của các anh

trai, nên ông Kosum chẳng phải lo nghĩ điều gì. Ông sống một cách thoải
mái theo ý mình vì ông biết, có người lo cho ông, làm cho ông và quyết
định thay ông. Thậm chí, sau cái chết của Aldum, ông cũng không thay đổi
gì: vẫn thường xuyên vui chơi, tiêu xài hoang phí, giấu gia đình nhậu nhẹt,
chơi bời.

- Ồ, hay quá, - ông Kosum vui vẻ thốt lên, rồi chẳng cần khách khí,

ngồi ngay xuống phản, sát chỗ đồ ăn, đưa cả hai bàn tay bẩn thỉu còn
vương mùi mồ hôi ngựa bốc bánh nướng.

- Ít ra thì chú cũng phải rửa tay đi chứ, - không có vẻ gì nghiêm khắc,

ông Baki-Haji vừa nói vừa đẩy khay bánh nướng lại gần ông em.

Mái tóc ông Kosum điểm bạc từ lâu, con cái cũng đã trưởng thành,

nhưng ông vẫn chỉ là cậu em trai được nuông chiều như ngày xưa. Nhiều
lần, ông Baki-Haji và cả ông anh quá cố Aldum đã phải mắng mỏ ông
Kosum, xấu hổ vì ông, thậm chí cho cả bạt tai, nhưng bao giờ cũng với tình
yêu thương và lòng thương hại đối với cậu em út được cả nhà, nhất là cha
mẹ yêu quý,

nuông chiều.

Không để ý đến những lời cằn nhằn của ông anh trai, ông Kosum vẫn

nhai ngấu nghiến.

- Tôi lấy trà cho ông bây giờ hay lát nữa? - Bà Haza khẽ hỏi.

- Bây giờ và cả lát nữa, - ông Kosum vẫn chăm chú vào việc ăn uống,

miệng đầy thức ăn.

- Ăn đủ rồi đấy. - Ông linh mục không chịu đựng nổi. - Đi thôi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.