CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 98

Chiếc bát to hoa văn từ trên tay bà rơi xuống đất nhưng không vỡ mà

lăn vào dưới gầm phản. Bà Haza nặng nhọc thở, cúi xuống tìm rất lâu,
miệng lầm bầm:

- Đồ quỷ tha ma bắt (1)! Nó đi xa lắm, cứ như là chân nó mọc dài ra

vậy.

- Bà làm gì ở dưới ấy thế? - Ông lão nghiêm túc hỏi. - Tôi hỏi Kesyrt

đâu? Tại sao bà không biết gì cả?

-----

(1)Nguyên văn: Cứ để cho chó đói tha nó đi!

Bà Haza chui từ gầm phản ra, quẩn quanh mãi bên chiếc chậu, lấy

nước nóng tráng lại cái bát, rồi không quay về phía ông già, bà khẽ nói
bằng một giọng ngoan ngoãn:

- Tôi biết làm gì với nó? Số phận của nó không may mắn… Mà chúng

tôi cũng không gặp may trong cuộc sống. Chắc là Thượng đế muốn vậy…
Còn con Kesyrt, từ lâu nó đã muốn sống theo ý mình. Nếu không có nó, ai
sẽ chu cấp cho tôi? Còn cái cối xay, ít người đến xay lắm… Mà nó biết làm
gì ở đây?... Cứ để nó sống theo cách của mình. Chứ như tôi, rồi cũng chết
cô độc ở

đây thôi.

- Thôi, thôi, đứng rên rỉ nữa, - ông Baki-Haji cắt ngang bằng một

giọng bình tĩnh hơn, thậm chí như có lỗi.

- Suốt đời, tôi sống một mình trong cái chốn thâm sơn cùng cốc này.

Một đêm đông ở đây dài thế nào, ông có biết không. - Bà Haza vừa rót trà
Kalmyk vào trong tách vừa nói, vẻ cương quyết hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.