CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 123

- Cháu không nhớ là bác có đi săn, - Tsanka ngước nhìn lên ông bác.

- Sau khi thành linh mục, ta phải bỏ… Nhưng ta rất thích công việc

đó! Thật thú vị!

- Bác có tiếc vì đã trở thành linh mục không?

- Ta không biết, - ông Baki-Haji trầm ngâm. - Trong mọi trường hợp,

cháu ạ, hãy nhớ: nếu trong cuộc sống cháu nhận được cái gì đó, thì cháu sẽ
phải mất đúng từng ấy. Đó là quy luật của tự nhiên. Và vì vậy mà không thể
biết, ta sẽ được gì và mất gì, và như thế nào thì tốt hơn.

- Bác không trả lời câu hỏi của cháu rồi. - Tsanka mỉm cười nhắc.

- Ta không biết… Chỉ có điều, ta khuyên cháu không nên theo ta.

Cháu cũng giống như cha cháu, là người trực tính, còn linh mục, công việc
không phải lúc nào cũng cao quý và theo ý Thượng đế… Phải, phải, đúng
thế đấy. Trong cuộc sống có rất nhiều rác rưởi và linh mục thường phải dọn
dẹp chúng, - ông lão lại nhìn lên trời. - Cháu đã khi nào lên đến đỉnh vách
núi kia chưa?

- Chưa ạ, - Tsanka thờ ơ đáp.

- Sao lại chưa? - Ông Baki-Haji ngạc nhiên. - Ở tuổi cháu, ta biết rõ

từng ngóc ngách quanh vùng… Thanh niên gì mà lạ thế? Không có khát
vọng gì sao?

- Ở chỗ chúng ta, - chàng trai lầu bầu, vẻ không hài lòng, - bác thừa

biết, ngay từ bé cháu đã phải cùng với cha đi cắt cỏ, cày bừa, chăn nuôi.
Thời gian đâu mà lang thang ngắm nghía nữa. Thậm chí ngủ, cha cháu
cũng không cho.

- Phải, em trai của ta là người rất yêu lao động, - ông bác ngắt lời

cháu. - Một người rất tuyệt, chẳng phải như chúng mày, một lũ lười

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.