CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 141

Ông bác ôm chặt đứa cháu cao ngồng vào lòng, đập đập trán vào ngực

cậu, cứ ôm mãi không bỏ ra, sau đó ông lặng lẽ chùi nước mắt, lùi lại, đập
tay lên vai cậu:

- Cầu xin Thượng đế phù hộ cho cháu! Cầu cho cháu thượng lộ bình

an!

Tsanka khuất dần trong màn sương mờ, nhưng ông lão còn đứng mãi,

lẩm nhẩm cầu nguyện cho cháu.

Sương mù tan dần, trước mặt kẻ bộ hành hiện ra cánh rừng dẻ gai non

trên sườn đồi. Tsanka ngạc nhiên dừng lại. Chưa đến hai ngày, mà cánh
rừng trở nên xanh mướt. Nhưng không phải điều đó làm Tsanka ngạc nhiên
mà là những gì hiện ra dưới chân núi, một cây mận đơn độc nở hoa trắng
muốt nổi bật lên trong cánh rừng tạp màu xanh, chẳng khác gì một cô dâu
xinh đẹp, yêu kiều, lộng lẫy, thoáng chút u hoài. “Đó là Kesyrt, - Tsanka
thầm nghĩ, - Kesyrt cũng như vậy, cô đơn và quyến rũ! Mình yêu Kesyrt,
mình phải luôn ở bên cô ấy… Chúng mình sẽ luôn bên nhau, mình sẽ mang
lại hạnh phúc cho Kesyrt!”

Tsanka bị lạc trong rừng. Vòng qua cái hang, cậu đi mãi về hướng

đông, đến tận làng Elistanzhy, nửa đêm mới lê về tới nhà. Chỉ có một mong
ước duy nhất đã giúp Tsanka có thể đi suốt cả ngày, không ăn, không nghỉ:
đó là đi tìm Kesyrt.

Bà Tabark hai đêm liền không ngủ được, chờ đón con trai với những

câu cằn nhằn và những giọt nước mắt vắn dài, luôn miệng càm ràm ông anh
chồng ngớ ngẩn.

Sáng hôm sau, dưới ánh mắt khó chịu của bà vợ và con gái ông Baki-

Haji, Tsanka dẫn từ trong chuồng ngựa của nhà họ ra con ngựa tía già và
con ngựa cái bụng đã to. Cậu dẫn chúng xuống nguồn nước, tắm rửa, nhân
tiện hỏi thăm bà Haza, biết Kesyrt vẫn chưa về. Cậu chuẩn bị lên đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.