CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 232

- Chúng mày có khi nào nghe thấy những người trong dòng họ

Arachaev cãi nhau không? - Ông nói nhỏ bằng một giọng không hài lòng. -
Không. Và sẽ không bao giờ. Vậy mà chúng mày, chưa kịp nứt mắt, thế mà
đã vội lên giọng phệnh phạo. Dân chúng sẽ nghĩ sao về chúng ta? Đầu tiên
là thằng bạn Kurto của mày… Thật là nhục nhã! Xấu hổ! Đừng bao giờ để
xảy ra như vậy nữa. Nhà ta ít người, vậy mà cũng không biết sống hòa
thuận, tử tế với nhau. Bây giờ hãy nhớ đây, nhớ suốt đời, phải sống với
nhau như anh em. Còn mày, đồ quái thai, - Ông chỉ tay vào cậu con trai. -
Mày phải im mồm, ngay cả khi Tsanka bổ củi vào đầu mày. Hiểu chưa?

Esky lúc lắc cái đầu đang cúi gục.

- Đừng bao giờ để tao phải nghe thấy lần nữa, - ông Kosum tiếp tục

nói to bằng một giọng đã bình tĩnh hơn. - Chúng mày là anh em, ngoài
chúng mày ra, chẳng còn ai nữa.

Rồi ông không nói không rằng tiến lại gần Tsanka, sờ nắn túi quần cậu

và lôi ra bọc thuốc lá sợi bốc mùi nồng nặc.

- Một lần nữa tao mà nhìn thấy thứ này, tao sẽ vặt tai. Hiểu chưa? -

Ông nói với Tsanka.

- Không phải của cháu. - Tsanka lí nhí.

- Của ai không quan trọng. Phải làm gương cho các em chứ? Thôi

được rồi, hai đứa ăn đi, ta vào chợ xem thế nào. - Nói xong, ông hòa ngay
vào giữa dòng người, trong khi hình bóng của ông còn chưa khuất hẳn thì
một đụn khói màu lam đã treo lơ lửng ngay trên đầu ông.

Hơn một giờ liền, ông Kosum lang thang khắp các lều quán mới quay

về, mồ hôi ướt đầm, mệt mỏi, vẻ mặt bối rối, bộ ria màu hung đã điểm bạc
vểnh lên, hốc mắt như lõm xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.