CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 269

Mệt mỏi vì chuyến đi dài, Tsanka ngồi dưới mái hiên, ăn món thịt gà

tây. Mẹ và em gái nấu mứt dẻo anh đào trong chiếc chảo gang to. Các bà
hàng xóm ngồi quanh.

- Đúng là con ngốc. - Một bà hàng xóm nói. - Nó phát điên lên rồi.

- Phải, lúc nào cô ta cũng không bình thường như vậy. - Bà khác đế

vào.

- Nhưng con ngốc ấy cũng gặp may, - mẹ Tsanka tham gia vào câu

chuyện. - Lấy được ông chồng giàu như thế, mũi lại hểnh lên.

- Họ bảo, bà Haza phải lấy roi đánh cho nó một trận, nguyền rủa nó,

bắt nó phải đồng ý.

Miếng thịt gà mắc nghẹn trong cổ họng, Tsanka ho sặc sụa, đỏ mặt tía

tai. Cậu bật dậy, chạy ra chuồng ngựa, dắt con ngựa chưa kịp ráo mồ hôi
sau chuyến đi xa, chẳng cần đóng yên, choàng dây cương lên, rồi phi ra
khỏi sân. Mọi người đều hết sức ngạc nhiên. Chỉ có mẹ Tsanka là hiểu hết
mọi chuyện. Bà lặng lẽ ra ngồi ở mép hiên, thở dài nặng nề.

Mười lăm phút sau, Tsanka đã có mặt trong sân cối xay nước. Bà Haza

hồ hởi thông báo cặn kẽ mọi tin tức cho Tsanka. Hóa ra chiều hôm qua,
người ta đã đưa Kesyrt đến làng Kurtsaloi xa tít dưới đồng bằng. Chồng
Kesyrt là một người đàn ông đã có tuổi, giàu có, góa vợ.

Tsanka khổ sở xuống ngựa, đi xuống nguồn nước, ngồi rất lâu trên

chiếc ghế băng thân thuộc. Sau đó cậu vã nước lạnh lên rửa đôi mắt đỏ hoe
vì khóc, chẳng thèm chào bà Haza, nhảy lên ngựa, phi xuống thung lũng
Vashandaroi, bên tai văng vẳng bài dân ca buồn:

Chàng kỵ sĩ cô đơn phi trên núi,

Con dao găm lấp lánh ánh bạc,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.