CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 284

Chuyện cấp bách không nên gác lại, các vị khách cố khuyên nài như

vậy, nên một ngày sau ông Baki-Haji lên đường đến nhà ông Irs-Haji. Ông
phải mang cả bà vợ theo nếu không bà sẽ quậy tưng bừng khắp làng. Thật
ra, ông Baki-Haji cũng linh cảm thấy có điều gì đó không bình thường
trong chuyện này, nếu không thì họ đã chẳng phải đến tận Chechnya để gả
con gái. Vừa đi ông vừa ngẫm nghĩ, vừa suy đoán, liệu cô con gái của ông
Irs-Haji có tì vết gì không mà đến tận giờ vẫn chưa lấy chồng. Nhưng khi
đến nơi, nhìn thấy cô gái, ông thở phào, còn bà Hadizhat thì đưa tay lên
miệng để khỏi phải la lên vì ngạc nhiên.

Quả thật, các vị khách không nói dối họ: Dikhant đúng là một cô gái

quyến rũ, thậm chí còn được chăm sóc khá tốt nữa, chỉ có điều cô ta khá
cao, thậm chí quá cao là đằng khác.

- Tôi nghĩ, con bé còn cao hơn cả Tsanka nữa. - Bà Hadizhat không

kìm nổi, thì thào vào tai chồng.

- Im đi, đồ ngốc ạ. - Ông linh mục chọc tay vào mạng sườn béo múp

của bà vợ. - Bà cũng đâu có thấp hơn tôi… Trong tình yêu, điều đó không
ảnh hưởng mà có khi ngược lại cũng nên.

Khi chỉ còn lại hai ông già với nhau, một cuộc trò chuyện khá nặng nề

đã diễn ra, nói một cách đơn giản là một cuộc mặc cả.

- Ông thông cảm cho tôi, ông Irs ạ, - ông Baki-Haji nhẹ nhàng nói. -

Thực ra, nó không phải là con trai tôi, mà chỉ là cháu, tôi không thể ép buộc
nó. Biết đâu nó cứ một mực phản đối, chê con bé không còn trẻ nữa, mà rõ
ràng con bé lớn tuổi hơn thằng Tsanka, đã thế còn cao hơn nó nữa.

- Thôi được rồi, ông bạn thân mến ơi, - ông Irs-Haji mỉm cười đáp lại.

- Chẳng lẽ mọi chuyện lại đơn giản như vậy sao?.. Tôi biết ông đang buồn
bực vì mất con ngựa tốt nhất. Nhưng ông đừng lo, sau đám cưới, ông sẽ
nhận được con ngựa đốm xám của tôi. Đó mới thực sự là ngựa! Phi như tên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.