CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 392

Nói xong, Umar quay ngựa về phía làng, những người kia cũng đi

theo. Umar ghìm dây cương, quay đầu lại, lườm Tsanka bằng đôi mắt đen
của mình, nói:

- Phải, quả thật là anh đã phổng phao lên rồi đấy.

Umar lắc đầu vẻ ngạc nhiên rồi giật dây cương và quất cho con ngựa

một roi.

Thời gian còn lại trong ngày và suốt cả đêm hôm ấy, Tsanka cảm thấy

bất an. Bị triệu tập đến cơ quan Dân ủy nội vụ thì chẳng trông mong điều gì
tốt đẹp. Buổi tối, Tsanka vào làng trao đổi với người thân. Chẳng ai góp
được điều gì cụ thể. Chính quyền Xô viết đã vững mạnh, chẳng thể trốn đi
đâu được. Mẹ và vợ khóc lóc, còn những người đàn ông thì rầu rĩ nhìn
xuống đất.

Sáng hôm sau, Tsanka phờ phạc, chậm chạp lần xuống trung tâm

huyện. Giờ đây, thế giới xung quanh đối với Tsanka bỗng trở nên đẹp đẽ vô
cùng. Thậm chí cả cái mùi bốc ra từ khu trại gia súc cũng không đến nỗi
khó chịu như trước. Trời còn rất sớm, mặt trời chưa nhô lên khỏi rặng núi,
còn bầu trời thì xanh biếc, trong veo và cao vời vợi. Trên nền trời sáng,
cánh rừng trông có vẻ sẫm màu hơn bình thường. Cuối cùng, mặt trời đã
nhô lên sau rặng núi, chiếu ánh sáng chói lòa lên mặt Tsanka, ve vuốt làn
da. Cánh rừng dẻ gai hùng vĩ thay đổi màu sắc liên tục: thoạt đầu cánh rừng
xa xa phía tây sáng dần lên, sau đó ánh nắng mặt trời và hơi ấm bao trùm
lên cánh rừng phía đông, cuối cùng toàn bộ vùng thung lũng trong núi được
mặt trời chiếu sáng rực rỡ. Một ngày hè mới, nóng nực bắt đầu.

Buổi sáng làm cho Tsanka cảm thấy sảng khoái, và khi gặp lại Umar,

Tsanka đã gần như bình thường. Họ cùng vào ngôi nhà hai tầng, lên tầng
hai. Tsanka được đưa vào căn phòng rộng rãi, Umar ngồi chờ ở phòng tiếp
đón. Tsanka nhận thấy Umar tươi cười với tất cả mọi người, vừa đi vừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.