CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 432

Tsanka vô cùng ngạc nhiên. Lần đầu tiên anh nhìn thấy Bushman cười.

Từ một người cận thị khô khan, Bushman biến thành một người chất phác,
nhân hậu.

- Con gái tôi đáng yêu lắm. Tên nó là Anetska. Tôi chỉ nhớ nó và mẹ

tôi thôi.

- Mẹ anh năm nay bao nhiêu tuổi rồi?

- Mùa hè này là năm mươi sáu.

- Khi anh ra tù, bà ấy đã ngoài sáu mươi, còn con gái anh sẽ thành cô

dâu.

- Đồ ngốc. - Bushman lại nổi nóng. - Cậu chẳng hiểu cái quái gì cả.

Cậu có biết là chúng ta đang ở nơi lạnh nhất trên trái đất không? Cậu có
biết là chúng ta không có bất cứ một mối dây liên lạc nào với phần còn lại
của thế giới không? Chỉ đơn giản là vì lũ chó địa chất đã phát hiện ra rất
nhiều vàng ở đây, vậy là chúng ta bị lùa đến đây như những tên nô lệ. Họ
chỉ cần vàng, chỉ vàng thôi, - bằng một giọng đã nhừa nhựa, Bushman thì
thầm vào tai Tsanka và giơ một ngón tay chỉ lên trời. - Chẳng ai thèm quan
tâm đến cuộc sống của chúng ta. Cậu hiểu chưa?

Bushman lại với tay về phía chai rượu, rót cho đến giọt cuối cùng.

- Chẳng bao lâu nữa cái của quý này cũng không còn. Ở chỗ lãnh đạo

có một thùng. Họ bảo cũng gần hết rồi, may ra chỉ cầm cự đến mùa hè. Cậu
có hình dung nổi không, thậm chí gửi thư từ đây cũng không được. Tất cả
chúng ta ở đây đều bị cầm tù, ngay cả những người kia cũng vậy. - Vừa nói
Bushman vừa chỉ vào vị bác sĩ đang ngủ.

Cả hai lại lặng lẽ uống. Bushman lấy thuốc lá ra, cuộn hút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.