CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 465

vậy. Anh sống trong sự chờ đợi một cái gì đó sáng sủa, rõ ràng sau bao lâu
chờ đợi, mong ước. Anh chờ mong một ngày hội, ngày hội của cuộc đời.
Tsanka không muốn chờ đợi nữa, anh muốn sống, khát khao sống, đấu
tranh để sống. Giữa tháng Năm, Tsanka đến trạm y tế, người ta nói với anh,
Bushman đã được chuyển vào khu dân cư của những người làm thuê tự do,
bây giờ, hình như anh ta đang lãnh đạo phòng thí nghiệm nào đó về tinh
chế vàng. Tsanka vui mừng khôn xiết. “Cái thằng cha vật lý này giỏi thật,
thông minh thật. - Anh hân hoan thầm nghĩ, - Dĩ nhiên rồi, ở đấy anh ta sẽ
có điều kiện tổ chức mọi việc. Anh ta sẽ làm tất cả những gì cần thiết. Giỏi
thật, khôn ngoan thật!”

Ngày tháng trôi qua. Ngày nào cũng dài vô tận, nặng nhọc và đơn điệu

như những ngày đã qua. Không có tin tức gì của Bushman cả, Tsanka cảm
thấy rất lo lắng, trở nên cáu bẳn, bối rối, mỗi khi có dịp lại chạy đến trạm y
tế. Một lần Tsanka chạm trán với Semisastny. Ông trưởng trạm hôm ấy lại
tỉnh táo một cách khác thường.

- Sao ngày nào cậu cũng chạy đến đây thế? - Bác sĩ hỏi.

- Tôi bị bệnh, bác sĩ ạ. Viêm lợi. Chắc là bị hoại huyết. - Tsanka nói,

vẻ hối lỗi.

- Vậy thì vào đây, vào đây. Tôi sẽ xem cho… Mà thật ra chẳng có gì

phải xem cả, mọi việc đã rõ. Rất tiếc là thuốc men hầu như chẳng còn gì.
Mà cậu, chắc cũng biết, đường dây liên lạc với đại lục đã được khôi phục.
Hôm nay, chuyến hàng đầu tiên đã đến, vài này nữa sẽ có thuốc, khi ấy cậu
ghé lại. Còn bây giờ, hãy uống cái này, - bác sĩ rót một thứ nước gì đó màu
xanh nhạt, bốc mùi khó chịu. - Uống đi, uống đi.

Tsanka nhăn mặt uống cạn, cảm thấy lợm giọng, buồn nôn.

- Ha, ha, ha, - bác sĩ bật cười, - cái ấy rất tốt đấy, họ bảo rất tốt đối với

bệnh hoại huyết. Dĩ nhiên là cậu muốn uống rượu, nhưng không có, cậu đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.