CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 531

- Anh sẽ không tin nổi đâu, tôi chỉ cầu mong Thượng đế xin được chết

ở nhà, được chôn cất theo đúng nghi lễ ở nghĩa trang quê hương. Tôi sẵn
sàng đi bộ đến tận núi rừng quê hương để được nằm vào nấm mộ của
mình… Tôi chỉ mong ước điều đó. Tôi sợ phải sống giữa cái đám đông này
quá!...

- Nếu vậy thì còn phải nghĩ ngợi gì nữa? Cậu chẳng còn sự lựa chọn

nào khác. Cậu đồng ý chạy trốn với tôi, rồi khi đã tự do cậu muốn thế nào
cũng được, miễn là chúng ta không đầu hàng như những con chó chết. Thế
nào, cậu đồng ý chứ? - Bushman đã ngà ngà say, hét lên.

- Được rồi, tôi đồng ý, đồng ý! - Tsanka hét lại. - Thế nào cũng được!

Tôi chẳng sợ gì cả. Chẳng sợ cái gì và cũng chẳng sợ ai! Tôi sẵn sàng ngay
bây giờ! Nào, đi!

- Khẽ thôi, khẽ thôi, đừng làm ồn. - Nhà vật lý thì thào, đặt chàng

thanh niên miền núi đang bị kích động ngồi xuống phản. - Cậu hãy bình
tĩnh lại. Vội vã chẳng đi đến đâu. Trong mọi việc cần phải tính toán một
cách tỉnh táo và chính xác. Đừng có hét lên như thế, giọng của cậu cứ oang
oang như lệnh vỡ vậy… Tốt hơn là cậu hãy cho tôi biết nguyên nhân thứ
hai đi!

Tsanka đập đập vào đầu gối mình, nhìn thẳng vào mắt nhà vật lý đang

đứng ngay trước mặt:

- Anh Andrei ạ, tôi không còn đủ sức nữa, không còn sức khỏe. Tôi

cảm thấy mình rất yếu và bất lực. Thậm chí chỉ leo lên cầu thang với anh,
tôi cũng phải cố gắng lắm mới nổi.

- Phải, sức khỏe của chúng ta quả là rất kém, nhưng điều đó cũng có

lợi, vì chúng ta sẽ không thể trụ nổi một mùa đông nữa ở đây. Đúng thế.

- Nhưng chạy trốn cũng cần phải có sức khỏe. Lấy ở đâu ra? Chỉ sau

nửa ngày là họ đã đuổi kịp chúng ta và bắn chết ngay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.