CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 552

bị lạc. Điều quan trọng là không gây nên tiếng động vì đằng nào họ cũng
chẳng nhìn thấy gì… Đi thôi.

Vì mưa nên lớp tuyết bị nén chặt giờ kêu lép nhép dưới chân rất khó

chịu, đi rất trơn và vất vả. Họ đến sát lớp hàng rào dẫn điện. Bushman lấy
chiếc kìm bấm ra cắt. Hai người chui qua, lại một lớp rào nữa, lại cắt, lại
lặng lẽ đi, lúc nào cũng phải cúi lom khom sát đất, nghe tiếng mưa rơi lộp
độp và tiếng tim đập thình thịch trong lồng ngực.

Sau lớp hàng rào dây thép gai khoảng hai mươi, hai mươi lăm mét là

dãy hàng rào bên ngoài rất cao. Những cây gỗ thông thẳng đứng cao
khoảng sáu mét cắm sâu khoảng mét rưỡi, hai mét san sát nhau trên nền đất
đá ở cửa sông.

- Không biết những kẻ bất hạnh nào đã đào đá thành hào để dựng lên

cái hàng rào này. - Bushman thở hổn hển cố nói.

- Ai có thể làm được? Trước khi chúng ta đến đây, nơi này không có tù

nhân. - Tsanka vừa nói vừa đặt tay vào cái công trình đồ sộ ngăn cách họ
với thế giới bên ngoài.

- Trước và sau chúng ta vẫn sẽ có tù nhân. - Nhà vật lý buồn rầu đáp. -

Trong đất nước này, chính quyền luôn duy trì một nền chuyên chế và tận
dụng nhân lực không thương tiếc… Nếu không phải là tù nhân thì là binh
lính, thậm chí cả các nhà địa chất nữa… Đi thôi, hình như chúng ta phải rẽ
trái. Đừng tụt lại đấy.

Mưa lớn, hạt to như những hạt mưa đá thấm vào áo bông đè nặng lên

người những kẻ trốn chạy.

Ngay sát hàng rào hiện ra một đống hỗn độn. Bushman đi trước,

không nói một lời liền leo lên. Tsanka định làm theo nhưng ngay lập tức bật
ra sau như bị điện giật. Anh ngã xuống, lẩm bẩm cái gì đó, bò lồm cồm
sang bên, cảm thấy nghẹt thở, từ trong cổ phát ra những tiếng khò khè. Phút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.