CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 789

nấp sau lưng đồng đội, khi xả hơi thì dương dương tự đắc. Đúng ra mà nói,
chỉ là một đám súc sinh. - Nói xong, ông bực tức

văng tục.

Vào đầu tháng Sáu năm 1944, mệnh lệnh thứ ba về việc giải ngũ tất cả

chiến sĩ và hạ sĩ quan người Chechnya và Ingushetia được ban xuống.

- Tsanka, Tsanka! - Đại tá Saversky vui mừng nói. - Cậu là sĩ quan,

cậu sẽ ở lại, ở lại với tôi.

- Không đâu, đại tá ạ. - Tsanka lạnh lùng đáp. - Tôi không ở lại đâu.

Tôi không muốn phục vụ cho một Tổ quốc xa lạ.

- Cậu thấy hối tiếc à?

- Tôi chẳng hối tiếc điều gì cả. Chỉ tiếc là đã mất người em trai ở

ngoại ô Moskva thôi.

- Tsanka, hãy ở lại với tôi. Đừng bỏ tôi. Chúng ta như anh em ruột thịt.

- Đúng thế, nhưng còn mẹ tôi, vợ con tôi và bà con họ hàng đang bặt

vô âm tín ở nơi xa, trong khi tôi chẳng giúp được gì cho họ. Anh biết đấy,
tôi rất đau khổ, tim tôi buốt nhói, lúc nào cũng đè nặng trong lồng ngực,
không thở được. Tôi không thể chịu đựng hơn được nữa. Tự nhiên tôi trở
thành một tên phản quốc, một kẻ lạc loài.

- Tsanka! - Đại tá Saversky ôm lấy Tsanka, nước mắt ứa ra. - Đừng

quên tôi. Viết thư cho tôi nhé. Chúng ta còn phải chiến đấu nữa.

- Tại sao cứ phải đánh nhau mãi thế? - Tsanka mỉm cười yếu ớt.

- Phải, phải, nhưng chúng ta sẽ sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.