CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 879

Khi vị khách đi rồi, Tsanka ngồi lên giường, ngẫm nghĩ “Không,

không thể như thế được, nếu vụ việc đổ bể, con trai sẽ phải chờ đợi mình
rất lâu nữa, mà rất có thể sẽ không chờ được… Rồi cha mẹ và các con, nếu
còn sống họ sẽ nghĩ sao? Rằng Tsanka là một tên cướp thực sự, là kẻ giết
người, là tên trộm?... Không, mình chưa bao giờ là một kẻ như vậy, bây giờ
lại càng không. Chẳng qua là mình sống cạnh những người xấu, chút nữa
thì cũng trở thành người xấu…”. Tsanka chui xuống gầm giường vôi vàng
lấy tập giấy ra, xé vụn rồi bước ra ngoài. Ra đến rìa làng, Tsanka ném
những mẩu giấy lên trời. Một cơn gió mạnh cuốn chúng bay về phía hoang
mạc, và cùng với chúng là tất cả những ý nghĩ nhảm nhí của những ngày
tháng qua. Tsanka hít một hơi dài, thở phào nhẹ nhõm, thu mình lại, bước
vội về nhà…

Năm mới 1951 được mọi người đón tiếp trong căn hộ hai phòng rộng

rãi của Tsanka.

- Chúc mừng đứa con lầm lạc trở về! - Bác sĩ Klavdya Prokophievna

đề nghị nâng cốc.

- Phải, - ông Voloshin mỉm cười. - Tí nữa thì đã trở thành trai bao rồi.

Họ vui chơi thoải mái hai ngày liền với rất nhiều rượu vodka, cơm

rang trộn thịt, bánh mì đen, còn tráng miệng có trà xanh đích thực và thuốc
lá điếu do nhà máy sản xuất.

Suốt cả tháng Giêng và tháng Hai, Tsanka cứ phải suy tính mãi về việc

sẽ vay tiền của ai. Những người đồng hương Chechnya đều trong hoàn
cảnh giật gấu vá vai, còn những người Nga di cư đặc biệt cũng không hơn
gì. Có thể liều mạng hỏi vay tiền của “nhân tình” cũ, nhưng lòng tự trọng
không cho phép. Tình cờ một lần ở ngoài chợ, Tsanka gặp vợ của nguyên
lãnh đạo xí nghiệp thủy lợi Sarenbaev. Chị rất vui khi gặp lại Tsanka, mời
anh đến nhà chơi, chị bảo nếu không nhờ Tsanka, chắc đến giờ gia đình chị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.