CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 914

- Bây giờ chúng ta đã là những người đồng điệu về tâm hồn. Cậu hãy

cẩn thận, hãy kiên nhẫn.

- Tôi còn phải kiên nhẫn bao lâu nữa?

- Tôi đã nói rồi, cho đến cuối cuộc đời, - ông Bushman mỉm cười.

- Thế khi nào thì đến cuối cuộc đời?

- Việc ấy tôi không biết. Thôi, tạm biệt cậu, Tsanka, thời gian của tôi

đã hết rồi. Tôi yêu cậu và tôi buồn nhớ cậu. Tôi sẽ chờ cậu.

Ông Bushman lại bất ngờ biến thành con rắn, trườn khỏi ngực Tsanka

và bò vào trong hang. Tsanka tỉnh dậy, mở mắt ra và nhìn rõ một con rắn
dài ngoằng đang bò đi.

- A, a, a! - Tsanka hoảng sợ thét lên, vội vàng bật dậy, lao xuống theo

triền dốc, vấp vào rễ cây, ngã lộn nhào xuống dưới, làm đầu gối, khuỷu tay
và cằm bị xây xát, rướm máu. Tsanka tỉnh lại, sợ hãi quay về chỗ cũ lấy
chiếc va li.

Tsanka sống vài ngày ở quê nhà. Mới vào xuân mà những cánh rừng

quê hương cũng rất hào phóng, dồi dào sản vật. Chỉ bằng những cái bẫy tự
tạo, Tsanka cũng bẫy được thỏ và gà gô, anh thích thú được ăn lại các thứ
rau quả rừng từ lâu đã quên lãng, nào là hành gấu già, lá tầm ma mơn mởn,
rễ cây ngưu bàng ngòn ngọt, dâu tằm và dâu tây đầu mùa. Còn vào những
buổi chiều đẹp trời thơ mộng trong núi, Tsanka thích thú uống trà núi ướp
lá bạc hà thơm ngát với mật ong rừng nguyên chất.

Năm ngày liền, Tsanka đi thăm lại những nơi chốn xưa, nhưng đến

ngày thứ sáu, một nỗi buồn bắt đầu len lỏi trong lòng. Tsanka hiểu ra rằng,
anh không có việc gì làm trên mảnh đất quê hương của mình nữa khi anh
chỉ còn lại một mình và xung quanh không có những người cùng dân tộc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.