CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 969

- Khá lắm, đại úy cận vệ! Đúng lắm, chúng ta sẽ vui chơi cho đến

sáng!

- Anh Alfred Mikhailovich, - bà vợ đặt hai tay lên ngực và cắt ngang

bằng một giọng mềm mỏng: - Có lẽ thôi anh ạ, sáng mai chúng ta phải đến
thăm bí thư thứ nhất nữa.

- Thì sao? - Ông cán bộ thành ủy vẫn khăng khăng. - Mặc xác ông ấy!

Dù có là bí thư thứ nhất thì ông ấy cũng chỉ là một thằng ngốc. Cậu biết
không, Tsanka, ông ta không ưa dân Chechnya và dân Do Thái chúng ta
đâu dù chính mình là người Cozak. Ông ta cứ phải khúm núm trước người
Nga, kể cả bà tạp vụ nữa. Tại sao thế? - Ông Basov giơ một ngón tay lên
trời, lắc đầu hỏi. - Tại vì hàng thế kỷ nay, người Nga đã… - Ông Basov lại
làm vài điệu bộ bất nhã nữa.

- Ôi, ôi, ôi, - bà Alla Nikolaevna thốt lên. - Uống gì mà đổ đốn ra thế!

Rồi bà biến ngay, lát sau quay lại nói:

- Anh Alfred Mikhailovich, em đã chuẩn bị món súp củ cải đỏ, mang

lên cho anh nhé?

- Mang hết lên đây! - Ông chồng ra lệnh. - Tsanka, đi thôi. Chúng ta sẽ

vui vẻ cho đến sáng.

Thật ra cơn hăng máu không kéo dài lâu. Sau hai ly nữa, hai kẻ lãng tử

đành phải chui vào chăn.

Sáng hôm sau, vợ chồng ông Basov đến thăm ông bí thư thứ nhất

thành ủy, không quên mang theo những món quà quý, trong đó có cả những
thứ mà Tsanka đã chở lên. Tsanka ở chơi nhà Bakarov cho đến chiều tối rồi
định đến nhà ông bà Basov, nhưng mãi sáng hôn sau mới tới được nhà họ.
Theo quy định, ngày cuối năm là ngày nghỉ, vậy nên sang ngày mùng một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.