Mattel. Pressler điển trai, lôi cuốn và rất được Eisner yêu mến.
“Cũng không phải việc riêng đâu; tôi không muốn làm tổn thương
ông nhưng tôi đang đề bạt Paul vào chức tổng giám đốc quản lý các
công viên và khu nghỉ dưỡng,” Eisner thông báo với Green. “Nếu
muốn ông cứ ở lại nhưng ông sẽ không có trách nhiệm gì hết.”
Green sững người. Ông chưa nhận được bất kỳ lời cảnh báo nào.
Ông đã đem về cho Eisner và các chuyên gia lập kế hoạch tài chính
kết quả mà họ mong muốn. Thậm chí trong cuốn tự truyện Eisner
còn khen ngợi “niềm đam mê đặc biệt” của ông trong việc xây dựng
Animal Kingdom và khen ông có sức sáng tạo mãnh liệt của một nghệ
sĩ dương cầm chơi nhạc jazz. Mặc dù Pressler được mọi người trong
công ty quý mến và ông cũng là người đề xuất ý tưởng sáng tạo
cho chuỗi gian hàng của Disney nhưng bộ phận do ông quản lý đang
gặp khó khăn vì thiếu các sản phẩm mới.
Green đồng ý duy trì trên danh nghĩa chức vụ chủ tịch của các
công viên và khu nghỉ dưỡng đến khi ông đàm phán xong hợp đồng
làm việc với một công viên giải trí mới tại Hồng Kông. Sau đó sự
nghiệp lâu năm của ông tại Disney sẽ chấm dứt. Sau khi ông ra đi,
Dick Cook là vị lãnh đạo duy nhất từ thời tiền Eisner ở lại làm việc
cho Disney.
Joe Roth rất phấn chấn với vị trí mới tại Disney và đôi lúc ông
cũng rất thích được làm việc với Eisner, còn Eisner khiến cuộc
sống của ông ngày càng khốn khổ. Eisner ngày càng có nhiều mâu
thuẫn với Roth và ông giao cho Roth những yêu cầu bất khả thi:
cắt giảm hoạt động sản xuất, cắt giảm chi phí nhưng vẫn phải duy
trì thị phần và tiếp tục giữ vững vị thế thứ nhất hoặc thứ hai tại
phòng vé. Luôn có sự mâu thuẫn giữa niềm tin của Eisner đối với
phương pháp “chốt một và chốt hai” chi phí thấp và những áp lực
mới của các bộ phim “sự kiện” hoặc “giờ vàng” vốn đắt đỏ vì có sự
tham gia của các diễn viên nổi tiếng và vận dụng hiệu ứng đặc biệt.